Một tuần sau, rốt cuộc Mạch Đinh cũng nhận được thông báo của một đơn vị thực tập. Cậu vô cùng mừng rỡ. Nhưng chỉ hai giây sau, cậu đã tỉnh táo lại. Vừa mới bắt đầu chẳng qua là gặp hên thôi. Cậu không nghĩ sẽ tìm được việc nhanh như vậy. Nhưng nếu cậu đi thực tập thì cũng đồng nghĩa với việc không thể cùng đi học với An Tử Yến, không thể ngồi bên cạnh quản chế hắn nghe giảng. Hắn có khi nào lại ngủ nướng rồi đi học trễ không? Nếu không mang sách theo thì ai cho hắn mượn xem đây? Cuộc sống thường không theo ý muốn, nhưng cậu lại muốn bước vào giai đoạn trưởng thành sớm hơn người khác, mà An Tử Yến dường như đã chững lại rồi.
Cho dù hai người họ đã kết hôn, Mạch Đinh vẫn cảm thấy cậu không có quyền can thiệp vào sự lựa chọn của An Tử Yến. Không thể buộc hắn kiểu như: “Anh phải giống như em đây này”. Mạch Đinh có thể làm như vậy, An Tử Yến sẽ đồng ý thôi. Dù không muốn cũng sẽ đồng ý. Mạch Đinh biết điều đó. Cậu như đã biết ngay từ lúc mới quen, cậu lôi An Tử Yến mặt mày bất đắc dĩ vào canteen hoặc đến siêu thị rồi. Nhưng cậu không muốn làm như vậy, mà bây giờ cũng không phải là canteen hay siêu thị gì cả.
Cậu có nên đi hay không? Mạch Đinh không phải muốn tìm cho mình lý do gì vĩ đại. Là hy sinh vì An Tử Yến? Cậu đơn giản chính là không muốn rời xa An Tử Yến mà thôi. Cậu giấu sự lo lắng của mình trong lòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-nam-to-van-yeu-phan-2/199454/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.