Thời gian đắc ý cực ngắn đã trôi qua. Cậu chỉ muốn làm sao để An Tử Yến kiềm chế. Bây giờ quả thật không kịp nữa rồi. Quần của cậu đã sõng soài dưới sàn. Cậu quay ngược người lại, dùng hai tay đặt lên ngực An Tử Yến: “Từ từ. Hôm nay bất luận anh muốn bao nhiêu lần em cũng không cản. Nhưng trước hết để em tặng quà sinh nhật cho anh đã”.
“Trừ thân thể ra thì thứ gì cũng không cần”.
“Vì là món quà sinh nhật đầu tiên nên em đã rất cố gắng để chọn đó”. Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mạch Đinh vô cùng nghiêm túc. Mang theo chút mong đợi cùng lo lắng. Cậu hy vọng món quà này An Tử Yến sẽ thích. An Tử Yến buông Mạch Đinh ra: “Nhanh lên”. Mạch Đinh không kịp mặc quần, kéo An Tử Yến dậy: “Em dẫn anh đi xem”.
“Em tự đi lấy không được à?”
“Em cầm không nổi. Anh phải giúp a”. Mạch Đinh vừa kéo vừa nói. An Tử Yến không chút hứng thú bị kéo sang căn phòng khác. Mạch Đinh đặt tay lên nắm cửa, thần bí yêu cầu: “Anh nhắm mắt lại đi”. Nghe thấy lời này, An Tử Yến quay người đi. Mạch Đinh vội vàng thay đổi: “Không nhắm mắt cũng được. Anh kiên nhẫn chút coi”.
“Tóm lại em có mở không?”
Mạch Đinh mở cửa. Mắt đã quen với môi trường thiếu ánh sáng nên cần chút thời gian để thích ứng với sự thay đổi trước mặt. Đợi đến lúc có thể chịu được, Mạch Đinh mới len lén nhìn An Tử Yến. Sự bất ngờ thoáng hiện trên khuôn mặt hắn. Khoé miệng cũng bất giác mà nhếch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-nam-to-van-yeu-phan-2/1331609/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.