Liễu Vĩ phóng bút qua trúng đầu Mạch Đinh: “Nhìn bộ dạng bỉ ổi của cậu kìa. Nước bọt chảy ra rồi”. Mạch Đinh sờ sờ miệng, phản bác: “Làm gì có. Chỉ là… nhìn một chút”. Phạm Thiếu Quân hung dữ xem thường: “Giỡn mặt đi, Tiểu Trí là hoa đã có chủ”.
Mạch Đinh giật mình đặt hai tay lên bàn: “Không lẽ là An Tử Yến?!”. Lần này thì cậu không có cách nào khống chế âm lượng của mình. Chẳng lẽ An Tử Yến không chỉ dùng sắc mà còn hiến cả thân. Đồ vô lại. Mình tuyệt đối sẽ không tha thứ! Phạm Thiếu Quân dậm chân: “Là tôi. Không phải tôi nói có bạn gái rồi à?”
“Điêu. Nhất định là anh che giấu cho An Tử Yến. Không ngại làm bình phong cho anh ta”. Mạch Đinh cho rằng nếu dùng sắc thì Phạm Thiếu Quân không thể bì được với An Tử Yến. Cậu hoàn toàn không phát hiện trên người Phạm Thiếu Quân có bất cứ điểm nào nương tựa được.
Liễu Vĩ cười lớn, vỗ vỗ Phạm Thiếu Quân: “Tiểu Trí là cô gái tốt. Đừng để cô ấy đợi. Mau thẳng thẳn bày tỏ đi”.
“Đúng vậy. Thanh xuân của con gái trôi qua rồi không lấy lại được đâu. Sớm muộn gì cô ấy cũng nhận ra. Bây giờ còn sớm thì hãy tấn công đi”. Phùng Phỉ Mông hài hước nói thêm. Phạm Thiếu Quân tức giận: “Mấy người khỏi lo, tôi là thật lòng với Tiểu Trí”. Mạch Đinh vẫn không chịu từ bỏ suy nghĩ của mình: “Anh thật sự vẫn muốn che giấu cho An Tử Yến hả? Tôi biết anh ta sẽ làm mấy chuyện như vậy mà. Sếp cái nỗi gì. Đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-nam-to-van-yeu-phan-2/1331576/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.