Nấu nướng xong xuôi, An Tố vẫn chưa trở về. An Tử Yến xem đồng hồ. Đã tám rưỡi rồi.
“Không cần để ý đến chị ấy. Ăn đi”.
“Có lẽ đợi một chút…”.
“Giờ em không đợi được chị ấy đâu”. Mạch Đinh đành để phần cho An Tố. Dùng bọc thực phẩm gói lại cẩn thận. Làm xong đâu vào đấy, Mạch Đinh ngồi cạnh An Tử Yến. Thật may hắn không mất kiên nhẫn mà bảo cậu về nhà. Hắn cũng ngồi đó mà chờ đợi.
Tầm nửa đêm, rốt cuộc An Tố cũng trở về. Cô không yếu ớt mở cửa bước vào. Nhìn thấy An Tử Yến và Mạch Đinh, cô cũng không ngạc nhiên gì. Lúc cởi giày, cô xém chút ngã quỵ. Mạch Đinh chạy đến đỡ cô. Cô không từ chối. Chẳng qua là lầu bầu muốn uống nước. Mạch Đinh vội vàng chạy đi lấy cốc nước nóng. Cô ngã người ra ghế.
“Mấy người tới làm gì?”. Mặc dù cô hỏi nhưng cũng chẳng quan tâm có ai trả lời hay không.
“Chị nghĩ uống rượu có thể giải quyết được cái gì?”. An Tử Yến lạnh lùng hỏi. Mạch Đinh nhìn An Tử Yế, ý bảo hắn nhẹ nhàng một chút. “Giải quyết được cái gì à? Cái gì tôi cũng không muốn giải quyết. Mà tôi có giải quyết được gì đâu. Tôi không ngủ được. Ra ngoài uống chút rượu thì có phiền đến ai? Đều là lỗi của cậu. Đừng nghĩ là tôi không biết. Hôm rồi tôi lại thấy Phó Thúc dắt theo Tiểu Kiệt đến công viên chơi với một người phụ nữ. Tôi biết Phó Thúc khi giải quyết công việc sẽ không dẫn theo Tiểu Kiệt. Vậy nên tôi đã tìm hiểu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-nam-to-van-yeu-phan-2/1331539/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.