“Tô Tiểu Mễ?”
“Không. Đừng có gọi tôi là Tô Tiểu Mễ. Tôi chuẩn bị đổi tên thành Tô Đại Khoản rồi”. Tô Tiểu Mễ đang nghiêm túc nói thì bị một cánh tay đẩy nhẹ sau gáy: “Chào hỏi đàn hoàng vào”. Mạch Đinh nhìn về phía phát ra giọng nói. Thời gian dường như không dám lưu lại chút dấu vết gì trên khuôn mặt đó. Không khí cũng không dám xua tan đi sức quyến rũ phát ra từ con người ấy. Bộ dạng cao kều đó Mạch Đinh tuyệt đối sẽ không nhận nhầm. Là Nghiêm Ngôn. Nếu bước đi trên đường, nhìn thấy những người như Nghiêm Ngôn và An Tử Yến. Chính là cậu sẽ hung hăng mà mắng chửi ông trời vì bất công tạo nên những dung mạo như vậy.
Nhìn thấy bộ dạng giật mình của Mạch Đinh, Tô Tiểu Mễ nghiên đầu nói: “An Tử Yến không nói cho cậu biết chuyện chúng tôi sẽ đến hả?”. Thành phố nơi công tác chính là nơi Tô Tiểu Mễ ở? Đầu óc ngốc nghéch của cậu chưa bao giờ liên kết hai chuyện này với nhau. Bây giờ đương nhiên là ngượng chín mặt. Mạch Đinh biết rõ điểm yếu của Tô Tiểu Mễ, liền nói: “Tôi đương nhiên biết hai người sẽ tới. Chẳng qua giật mình là vì sao cậu lại cứ đẹp trai như vậy”.
“A ha ha. Nói nhảm. Tôi mà không đẹp trai thì có thể làm gì? Chính là cả đời tôi theo đuổi con đường đẹp trai trường cữu đấy. Nghĩ một chút thì lúc trước chúng ta có khẩu hiệu ‘Chúng ta đẹp trai! Chúng ta là đại trượng phu!’ nhờ”. Tô Tiểu Mễ quả nhiên thích mấy chuyện này. Khuôn mặt nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-nam-to-van-yeu-phan-2/1331507/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.