Sau khi chuyện kia xảy ra, mỗi lần ra ngoài, Mạch Đinh đều đảo mắt nhìn một lượt để tránh gặp vợ chồng Hứa Đức. Thật may là bây giờ sắp đi rồi. Có thể tạm thời gác chuyện bọn họ sang một bên. Cậu không muốn vì Hứa Đức mà phá hỏng tâm trạng. Nếu nói về chuyện tình cảm thì Mạch Đinh nghĩ Chu Cách và Ellen còn đơn giản hơn hai bọn họ nhiều.
Mạch Đinh ngồi trên máy bay đọc báo. An Tử Yến thì ngồi bên đọc tập tài liệu mà quản lý Thôi đưa cho hắn. Trong tài liệu chỉ ghi chép vài thông tin sơ sài. Hắn lật thêm vài trang nữa. Cũng không có gì đáng giá nên hắn nhét luôn vào chỗ để tạp chí trước mặt. Mạch Đinh thấy vậy vội càng rút ra, cẩn thận cho vào túi xách: “Không nên tùy tiện vứt những thứ quan trọng a. Nếu mất thì phải làm sao?”
“Chẳng qua chỉ là mấy tờ giấy vô dụng”.
“Sao mà vô dụng được. Anh cũng nên học cách quý trọng những thứ quan trọng đi. Nếu không anh sẽ hối hận đó”. An Tử Yến hạ lưng ghế, lấy tai nghe ra: “Đồ quan trọng lúc nào anh cũng mang bên mình, không bao giờ vứt nó”. Mạch Đinh như hiểu ra điều gì. Nhưng lại làm bộ không hiểu. Muốn hỏi thứ quan trọng đó là cái gì hay là ai. Tim đập còn chưa đủ mãnh liệt. Trừ phi nghe được câu trả lời của hắn. Mạch Đinh muốn mở miệng hỏi thì An Tử Yến đã đeo tai nghe mất rồi. Cậu đành phải kiềm nén lại thôi. Ép chặt câu hỏi này vào sâu trong tim. Đột nhiên An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-nam-to-van-yeu-phan-2/1331504/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.