Không phải tất cả mọi người đều thích cuối tuần. Cũng giống như không phải tất cả đàn ông đều thích phụ nữ.
Mạch Đinh đã có thói quen làm việc cả ngày trên công ty nên đến cuối tuần không có việc gì làm, đối với cậu mà nói thì đây chính là quá lãng phí thời gian. Nhớ lại cả buổi trưa ngủ trên giường cùng An Tử Yến, cậu đã sử dụng thời gian nhiều quá mức cho phép rồi.
Chủ nhật mà đánh thức An Tử Yến thì tàn nhẫn quá. Cậu là một con người dễ mềm lòng mà. Mạch Đinh kiếm cớ che lắp sự hèn nhát của bản thân. Làm gì đây nhỉ? Quét dọn rồi. Đồ ăn cũng mua rồi. Phí điện nước cũng thanh toán rồi. Mạch Đinh suy nghĩ nửa ngày cũng không tìm được việc gì cần làm. Lúc này, cậu nghe thấy chuông di động của An Tử Yến vang lên. Cậu đi vào phòng ngủ, đẩy đẩy An Tử Yến: “Anh có điện thoại kìa. Mau nghe đi”. Thấy An Tử Yến không động đậy, cậu vươn tay với lấy điện thoại. Vừa nhìn thấy dòng chữ ‘Vương tổng’, cậu liền dùng sức mà lay An Tử Yến mạnh hơn: “Nhanh lên, biết đâu có chuyện quan trọng”.
An Tử Yến bực bội: “Em nghe không được à? Ồn quá”.
“Em nghe?! Nói gì vậy? Không thể để cho Vương tổng phát hiện chúng ta có quan hệ vợ chồng được”.
“Vậy thì nói chúng ta là quan hệ pháo hữu đi”.
Mạch Đinh ném điện thoại lên người An Tử Yến. An Tử Yến sờ sờ nhận cuộc gọi: “Vâng? Con gái ông?”. Mạch Đinh vễnh tai nghe nhưng chẳng thể nghe được Vương tổng đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-nam-to-van-yeu-phan-2/1331498/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.