Lúc trở về nhà tiếng đàn dương cầm trong nhà bay ra, cậu ngay cả giày cũng không cởi đi đến hành lang, nhìn gương mặt nghiêng đang đánh đàn của An Tử Yến, cậu vẫn nhớ đến, lúc An Tử Yến ôm Vương Tích Viên, Mạch Đinh đột nhiên muốn hỏi anh: anh thích con không? An Tử Yến sẽ trả lời thế nào, anh sẽ nói thật hay là nói dối, mình lại phải phân biệt thế nào.
Chỉ là có một đứa con mà thôi, em sẽ không mất đi anh.
Bên này là tiếng dương cầm, bên khác là tiếng điện thoại, Ngô Hinh nhận điện thoại.
“Alô.”
“Là tôi.”
“Là ông à, nếu đã gọi điện thoại cho tôi ý là đã nghĩ thông suốt rồi?”
“Loại chuyện này nói làm sao cũng là con gái tôi chịu thiệt, tôi cũng có điều kiện.”
“Xem ông nói kìa, bây giờ đã là thời đại nào rồi, chỉ cần Tiểu Tư tự nguyện, làm sao có thể chịu thiệt, chúng tôi sẽ chăm sóc Tiểu Tư đàng hoàng, giống như một nàng dâu.”
“Đừng đem lời nói dễ nghe vậy, chị chắc rất rõ chuyện này không chỉ nước ngoài, trong nước nhất thiết phải là vợ chồng hợp pháp mới có thể làm thụ tinh nhân tạo, tôi cho rằng chị đã biết làm sao sắp xếp, suy cho cùng chị nói Tử Yến đã kết hôn, nhưng giấy chứng nhận kết hôn đó trong nước chẳng khác nào không có.”
“Nếu ông đã hiểu rõ hết, còn có yêu cầu gì?”
“Thời gian Tiểu Tư mang thai, Tử Yến nhất định phải bên cạnh Tiểu Tư, nhưng không thể có người con trai kia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-nam-thi-toi-van-yeu-2/1984277/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.