Cả một ngày trôi qua như vậy, Mạch Đinh đột nhiên không nhớ được, lúc trước giả vờ là người xa lạ hôm nay dường như thật sự đã trở thành người xa lạ rồi, cậu đã không rõ mình đang trốn An Tử Yến, hay là An Tử Yến đang trốn mình, bọn họ không ngừng lướt qua nhau mà đi. Lúc trước mỗi lần tranh cãi, Mạch Đinh có thể cảm nhận được An Tử Yến đáng sợ và lạnh lùng, lần này, cậu cái gì cũng không cảm nhận được.
Anh ấy không sao, anh ấy rất tốt, sự ra đi của mình đối với anh không chút tổn thất, sự thật như vậy cho dù bày ở trước mắt Mạch Đinh cũng không thể thừa nhận. Quả nhiên vẫn là quá đề cao bản thân rồi, anh muốn đợi mình thỏa hiệp sao, đợi đến lúc không cách nào chịu đựng, lại thoi thóp hơi tàn trở về tìm anh ấy, anh ấy mãi mãi muốn là người thắng lợi, nhưng, Mạch Đinh đã chịu đủ rồi chỉ có thể xem mình như người thua.
Vết thương hai người ở không cùng vị trí, làm sao có thể xảy ra đồng cảm.
Phùng Phi Mông cầm một hộp quà đi vào phòng làm việc, Phạm Thiếu Quân hiếu kỳ quan sát: “Đồ gì vậy, bạn trai tặng sao?”
“Tôi còn thật hy vọng là bạn trai.”
“Vậy là gì?”
“Vừa nãy bộ phận nhân sự đưa, hình như là công ty Z hợp tác lần trước đặc biệt đính chế quà tặng cho giám đốc từng bộ phận.”
“Mở ra xem là gì đi, dù sao Yến cũng sẽ không để ý.”
“Thật không nắm được cậu, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-nam-thi-toi-van-yeu-2/1984272/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.