*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhờ có Thành Dữ, thành tích môn toán của Lâm Úy ngày hôm nay đã có bước nhảy vọt về chất, trong tiết số học. Lần đầu tiên trong đời cậu được giáo viên biểu dương và những bài giảng bình thường vẫn luôn lạnh lẽo cứng ngắt đã làm cho cậu có cảm giác thoải mái hơn rất nhiều. Lâm Úy rất ít khi nghe người khác khen ngợi mình, điều cậu nghe được nhiều nhất chính là những lời trách móc và chất vấn, sau đó chỉ còn dư lại sự hờ hững và không quan tâm.
Sau khi tan học sau, cô gái ngồi sau bàn Lâm Uý cầm bài tập nhăn nhăn nhó nhó đi đến bên cạnh cậu, và nhờ Thành Dữ đang ngồi bên trong giảng bài giúp mình.
“Tớ không hiểu đề này cho lắm, Thành Dữ, cậu có thể giảng lại giúp tớ không?”
Nói xong, cô quay lại nhìn chằm chằm Lâm Úy, trì độn như Lâm Úy cũng biết ý của cô ấy là gì, chính là cậu có thể rời đi hay không. Lâm Úy giả vờ như không nhìn thấy, vùi đầu lật xem bài tập của mình, lật đi lật lại, tiếng sột soạt của trang cứ thế vang lên, nhưng chính là không di chuyển cái mông của mình.
“Thành Dữ…”
“Cậu để Lâm Úy giảng cho mình đi.” Thành Dữ ngắt lời cô ấy, “Cậu ấy biết, sẽ không chỉ sai đâu.”
Cô nàng không biết phải tiếp tục như thế nào, Lâm Úy càng thêm không vui, khóe mắt liếc nhìn Thành Dữ một cái, Thành Dữ dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-giac-mong-cua-toi/152194/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.