Trong khi buổi biểu diễn của Lạc Hy bắt đầu, Tiêu Dao liền rời đi. Sau đó, cô liên lạc với Dương Trì nhưng khổ nỗi không hiểu sao đường dây điện thoại kết nối đã bị ngắt. Cô chắc chắn giờ này Dương Trì đã ở đó lên bắt xe nhanh chóng tiến tới nơi đó.
Có lẽ thằng nhóc Dương Trì đang ở đó. Nhưng mà…sao không thể…Hừ …Phải đến đó thôi!
Nhưng cô đâu biết một màn lưới đang trực trờ để vây bắt cô…
Tại khách sạn Howerlm
Sau khi trang điểm thành một gương mặt khác và mặc lên mình một chiếc váy body màu đen sẻ một đường dọc, cô lấp ở phía xa sau bức tường tại một góc tối nhìn về phía khách sạn. Vì lần này hành động một mình lên có chút khó khăn, bởi theo như cô quan sát thì phải có thiệp mời mới được tiến vào trong. Và một phần nữa là lực lượng bảo an được sắp xếp dày đặc xung quanh khu vực nên cô khó mà tiến vào.
Chết tiệt, hắn đúng là cảnh giác cao thật. Dù trên không hay dưới mặt đất đều được bao vây như một mạng lưới an ninh hệ thống. Chỉ cần con mồi tiến vào là dễ dàng giăng bẫy để tóm gọn.
Nếu vậy chỉ còn một cách thôi…Cướp thiệp.
Cách không xa, Tiêu Dao đứng trên sân thượng của một toà nhà, nhìn qua chiếc ống nhòm cô liền xác định được mục tiêu. Cô quay phắt rời đi nở một nụ cười đắc ý.
Thì ra là gương mặt thân quen. Ông ta hình như là giám đốc của một công ty kinh doanh buôn bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-anh-sang-cua-cuoc-doi-toi/3373666/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.