Quý Thư Ngôn hoàn toàn tỉnh rượu.
Anh vốn dĩ chỉ choáng váng chứ chưa say, thời điểm bị Đoàn Chấp đè dưới thân, các giác quan không những không trì độn ngược lại càng thêm mẫn cảm.
Anh có thể cảm nhận được rõ ràng nhiệt độ cơ thể của Đoàn Chấp, mỗi một lần đầu lưỡi quét qua môi lại khiến anh rùng mình một cái, bàn tay to rộng ghì chặt lấy anh, các ngón tay cưỡng chế chen vào khe hở giữa những ngón tay, ái muội vuốt ve...
Điên rồi!
Quý Thư Ngôn nghĩ, anh chưa từng nghĩ tới mình sẽ bị một người đàn ông nhỏ hơn mình mười ba tuổi đè xuống tỏ tình, mà người này thậm chí còn là bạn của cháu trai anh, người mà anh chỉ coi như hậu bối.
Rõ ràng bên ngoài nhiệt độ không thấp, Quý Thư Ngôn lại cảm thấy lạnh, run rẩy trong vô thức.
Vừa mới đây bọn họ còn cùng nhau ngồi trên sô pha, uống bia nói những chuyện vụn vặt trong cuộc sống, bầu không khí được coi là ấm áp nhưng giờ phút này một chút ấm áp cũng không còn, chỉ để lại một mớ hỗn độn trên mặt đất. Trong không gian tĩnh mịch chỉ có tiếng hít thở dồn dập.
Đoàn Chấp còn đang nhìn anh, khoé môi dính máu, là vừa rồi bị anh cắn rách.
Quý Thư Ngôn lại không muốn nhìn Đoàn Chấp nữa, đầu óc anh vẫn còn đang choáng váng, không thể tin được chuyện vừa mới xảy ra. Anh không phải là người thích trốn tránh, nếu là bình thường anh đã sớm cho cậu ta một cái bạt tai, nhưng khi đối mặt với Đoàn Chấp, không biết vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-kiem-che-mot-chut/908870/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.