Quý Viên không học khoa âm nhạc, cậu học công nghệ thông tin - khoa học máy tính, nhưng khi lên đại học cậu lại tham gia vào câu lạc bộ âm nhạc của trường. Câu lạc bộ của bọn họ tuy không phải chuyên nghiệp nhưng bù lại bọn họ đã chơi lâu năm, nên được người xem nghiệp dư yêu thích, vừa lúc trường đại học của bọn họ không có chuyên ngành về âm nhạc mỹ thuật, những chuyên ngành này từ lâu đã tách riêng ra ngoài thành học viện nghệ thuật, cho nên Quý Viên bọn họ thường xuyên mượn sân khấu của trường để tổ chức những buổi biểu diễn nghiệp dư.
Trước kia Quý Thư Ngôn bởi vì công tác bận rộn nên không tới, hôm nay vừa lúc có thời gian rảnh anh liền tới đây.
Buổi biểu diễn được tổ chức vào buổi tối, khi Quý Thư Ngôn bước vào bên trong mới chỉ lác đác vài người, ánh đèn chiếu sáng ngời, khán phòng này cũng phải chứa được hàng trăm người, vị trí của Quý Thư Ngôn là ở bên trong không phải tốt nhưng cũng không xấu.
Anh cúi đầu xem tiết mục đơn, tiết mục của Quý Viên được xếp sau cùng là một tiết mục hợp tấu, Quý Viên là người chơi violin.
Anh đã từng đưa Quý Viên đến những lớp học sở thích, khi còn nhỏ Quý Viên là một đứa bé ngoan nhưng lại mê chơi như những đứa trẻ nghịch ngợm, ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới (1),sau mấy ngày liền nháo không học nữa lăn lộn kêu khóc trong chăn. Cuối cùng Quý Viên cũng chỉ kiên trì học được đàn violin với tennis, trong lòng anh vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-kiem-che-mot-chut/245145/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.