Phiên ngoại về cp phụ
—
Phùng Việt vẫn chưa thoát khỏi bóng ma thất tình, cái tên La Chính Vận lại liên tục xuất hiện trên màn hình di động của cậu. Ông chú già cứ như vậy xông vào cuộc sống của Phùng Việt, khiến cậu có chút trở tay không kịp.
Tin nhắn của La Chính Vận rất hời hợt, ngẫu nhiên sẽ hỏi thăm một chút, nội dung chủ yếu là chào buổi sáng trưa chiều tối, em ăn cơm chưa, em đang làm gì đấy,… khiến cho cậu không có chút hứng thú nào.
Có điều mặc kệ Phùng Việt tỏ thái độ lạnh nhạt ra sao, đối phương vẫn luôn ôn hòa và kiên nhẫn, điều này mới khiến cho cậu cảm thấy phiền toái.
Nói là vướng víu cũng không hẳn, nhưng thật sự không thể thoát nổi.
Mãi cho đến một ngày, sau khi nhận được tin nhắn hỏi thăm sức khỏe của hắn ta, Phùng Việt nhịn không được trực tiếp gọi điện thoại sang, giận đùng đùng chất vấn: “Rốt cuộc anh muốn thế nào?”
La Chính Vận nhận được cuộc gọi của Phùng Việt thì hơi giật mình, hắn đứng hình một lát, sau đó giọng nói mang theo ý cười trả lời: “Tôi đang họp ở gần trường em, cùng nhau ra ngoài ăn cơm đi.”
“Sao anh biết trường tôi?” Bị người khác dòm ngó riêng tư, Phùng Việt mơ hồ cảm thấy ông chú già này không hề giản dị gần gũi như cậu tưởng, hắn ta rất giống một tên biến thái.
Không ngờ La Chính Vận lại nói: “Chính em nói cho tôi biết mà, hôm uống rượu trên bar, em không nhớ sao?”
Phùng Việt sờ sờ cái mũi, cảm thấy hơi xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-khong-thich-hop/1302703/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.