Âm thanh sột soạt vang lên trong căn phòng vắng lặng tựa như tiếng mèo cào cửa, ngứa ngáy đến cốt tủy, muốn gãi lại không tới.
Kiều Úy Nhiên khẽ trở mình, cậu vươn tay vào trong chăn muốn gãi chỗ ngứa nhưng không thể với đến, cái miệng chẹp chẹp, một mực gọi tên Đàm Xung.
Âm thanh rất nhẹ, âm tiết kéo dài, mềm nhũn, nũng nịu.
Họ Vương nín thở đứng nhìn, mặt gã bắt đầu nóng lên, mãi cho đến khi gã có cảm giác hít thở không thông mới dè dặt phả ra từng ngụm khí nhỏ.
Gã không thích Kiều Úy Nhiên, trong lòng gã tự an ủi bản thân như vậy, chỉ là gã không khống chế được dục vọng. Gã muốn vấy bẩn cậu, đặc biệt là khi nhìn thấy vẻ mặt mơ màng chưa tỉnh ngủ của Kiều Úy Nhiên, đặc biệt là khi Kiều Úy Nhiên hậm hực trèo lên giường sau khi đôi co với La Nghị, đặc biệt là khi Kiều Úy Nhiên toàn thân bốc hơi nước bước ra khỏi nhà tắm,…
Chẳng qua chỉ là dục vọng mà thôi, dục vọng sao có thể đánh đồng với tình cảm.
Vương Kỳ hít sâu một hơi, mùi rượu cay nồng kích thích tuyến thượng thận của gã, trong người một trận khô nóng bốc lên, giống như người uống say là gã chứ không phải Kiều Úy Nhiên.
Gã đứng bên cạnh giường Kiều Úy Nhiên, cởi đai lưng và khóa quần, thò tay tự tuốt lộng, vừa thủ dâm vừa nghe Kiều Úy Nhiên nói mê.
Nếu Kiều Úy Nhiên gọi tên gã, nếu Kiều Úy Nhiên lên giường cùng gã, nếu…
Cửa phòng kẹt một tiếng, Vương Kỳ còn chưa kịp phản ứng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-khong-thich-hop/1302692/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.