Hôm sau là buổi học đầu tiên. Cả phòng chung nhau một cái phòng vệ sinh bé con con, bốn cô nữ sinh xếp hàng lần lượt, người bên trong chưa kịp làm gì cả người bên ngoài đã déo cả lên.
Mai Phương Thư cầm bàn chải đánh răng đứng đợi trước cửa phòng vệ sinh hơn nửa tiếng đồng hồ cuối cùng cũng đến lượt. Cô đang rửa mặt thì Thu Lan vừa tỉnh dậy mắt còn ngái ngủ từ trên giường bước thẳng đến phòng vệ sinh. Thu Lan thấy cửa bị khóa ổ trong thì tức giận đạp cửa gào lên.
"Ai ở trong vậy? Mở cửa ra. Muộn học rồi mà làm gì cả buổi thế?"
Không thấy tiếng trả lời cô ta lại tiếp tục đạp mạnh cửa hơn.
"Mở ra mau, đồ điếc. Tôi nói mở ra mau."
Thấy Thu Lan vẫn tiếp tục đạp cửa Kiều Như đến ngăn lại.
"Dừng lại đi, cậu không thấy chúng tớ xếp hàng ở đây trước cậu à. Chúng tớ còn chưa vào trong, người mới ngủ dậy như cậu không đứng sau xếp hàng còn đứng đây kêu la cái gì."
Thu Lan không thèm để ý cứ hét lên với người bên trong.
"Mở ra. Điếc à. Hay chết trong đấy rồi."
"Cậu quá đáng lắm rồi đấy!" Bích Thủy tức giận hét vào mặt Thu Lan.
Cửa phòng vệ sinh bật mở, Phương Thư chạy ra trên mặt đầy những hạt nước nhỏ chưa kịp lau đi vội vàng nhường phòng vệ sinh ho Thu lan.
Thu Lan bước vào với khuôn mặt nhăn nhó chuẩn bị đóng cửa thì Kiều Như giữa lấy tay nắm cửa.
"Chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-khong-phai-la-nang/2842519/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.