Bên trong đường hầm tối đen như mực, không khí bên trong đầy ẩm ướt, một mùi hôi thối bốc lên bay vào mũi của từng người. 
"Mùi gì kinh khủng quá." Vy che mũi lại nói. 
"Có lẽ đường hầm quá lâu không có người sử dụng nên nó có mùi ẩm mốc." Cảnh che mũi đáp lại. 
"Nhưng nó không giống mùi ẩm mốc." Như lắc đầu. 
Sâm cũng cảm thấy không phải, mùi này giống như mùi phân hủy của thi thể động vật, nhung anh ta không nói ra để tránh mọi người sợ hãi. 
Nhóm người nhanh chóng chạy bên trong đường hầm, nhưng lại không thể thân ảnh nho nhỏ ở đâu cả. 
Tuy bọn họ không đuổi theo khi cô bé vừa chạy vào trong nhưng với cơ thể nhỏ bé ấy thì không thể chạy nhanh như vậy được. 
"Không thấy Tiểu Khả đâu cả." Cậu lo lắng gọi "Tiểu Khả." 
"Không sao, con bé sẽ không sao đâu." Tử Lâm lên tiếng an ủi. 
"A." Tiếng hét lớn của cô khiến mọi người kinh ngạc dừng lại. 
Tử Lâm chiếu đèn về sau thì thấy Trâm đang nằm trên mặt đất. 
"Chuyện gì vậy." Vy lo lắng chạy lại kéo Trâm lên. 
"Tôi... Tôi không biết, đang chạy thì có thứ gì ở trên đất khiến tôi vấp ngã." Trâm sợ hãi nói. 
Cô theo sau mọi người, trong đường hầm thật sự quá tối mà cô lại chẳng dám nhìn ngó xung quanh chỉ tập trung ánh mắt vào bóng dáng của những người phía trước, nhưng không ngờ cùng chung một đường mà bọn họ không sao cả đến lượt cô thì xuất hiện thứ gì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-khong-duoc-chet/2999276/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.