Tử Lâm kéo cậu rời khỏi bệnh viện, liền dừng lại.
Cậu khó hiểu nhìn cậu ta "Sao vậy."
"Cậu thật sự đến ở cùng tôi sao." Tử Lâm ngập ngừng hỏi, cậu ta không thể tin được chỉ muốn xác nhận lại một lần nữa.
Cậu bật cười nhìn vẻ mặt thấp hõm của cậu ta, rõ ràng lúc nãy vẫn là chàng trai lạnh lùng ít nói mà sao bây giờ lại như một đứa trẻ muốn sự hứa hẹn thế này.
"Hiện tại liền đi dọn đồ được không."
Tử Lâm nghe vậy liền sung sướng mỉm cười, cậu ta nhanh chóng kéo cậu đi về ký túc xá.
Trường của cậu gần với bệnh viện An Tâm này, chỉ mất mười phút là đến nơi, bởi vì đây là thời gian nghỉ hè nên trong trường ngoại trừ bảo vệ cùng cô lao công thì chẳng còn mấy học sinh ở lại.
Sau khi đưa thẻ sinh viên cho chú quản lý ký túc xá, cậu cùng Tử Lâm liền đi vào, phòng của cậu ở trên tầng ba, bởi vì la ký túc xá nên trong một phòng có ít nhất ba đến bốn học sinh cùng nhau sinh hoạt.
Đồ đạc của cậu cũng chẳng có bao nhiêu, sau khi để cậu ta ngồi lên giường cậu liền sắp xếp lại những vật dụng cần dùng cùng quần áo rồi bỏ vào vali.
Đang ngồi kiểm tra lại tập sách cậu bỗng nhiên thắc mắc "Đúng rồi ngốc tử, sau khi rời khỏi huyệt tôi lại chẳng nhớ rõ mặt của hai cô gái kia, rõ ràng chúng ta luôn đi cùng nhau mà."
"Đó là cơ chế bảo vệ, chỉ những người tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-khong-duoc-chet/2999253/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.