Không khí lạnh lẽo giống như đang ở trong môt hầm băng khiến tất cả bọn họ đều run rẩy không thôi, cuối cùng Tử Lâm phải cho mỗi người một tấm bửa sưởi ấm, lúc này cậu thật sự không thể di chuyển được, tay chân bởi vì đông cứng mà chưa thể hoàn toàn cử động giống như bình thường, nếu như vậy thì cậu càng không thể di chuyển được.
Vì vậy bọn họ nhanh chóng ngồi gần lấy nhau mà bắt đầu sưởi ấm cho nhau.
Vài phút trôi qua trong sự run lập cập của bảy người cuối cùng tay chân của cậu cũng có chút tri giác, cậu thử nhấc tay lên, sau đó lắc lắc chân, cảm thấy cử động trơn tru cậu liền vỗ nhẹ tay Tử Lâm.
"Sao vậy." Tử Lâm nhỏ giọng hỏi.
"Đi thôi, tôi có thể di chuyển được rồi." Cậu trả lời.
Những người khác nghe vậy liền nhanh chóng đứng dậy, cuối cùng bọn họ cũng có thể rời khỏi đây rồi.
Tử Lâm nghe vậy liền đở cậu đứng dậy, tuy chân cậu có thể chậm rãi bước đi, nhưng vẫn còn rất cứng nhắc, vì vậy cậu ta liền để một tay cậu choàng qua vai sau đó ôm lấy eo cậu dìu cậu đi.
Nhìn thấy hướng đi của bọn họ cậu liền nhanh chóng nói "Không phải hướng đó, chúng ta phải đi vào trong."
Những người khác nghe vậy liền khó hiểu mà nhìn sang, Tử Lâm cũng xoay đầu nhìn cậu.
"Bên trong có thứ chúng ta cần tìm, nghe tôi đi chắc chắn không sai." Cậu không nói về giấc mơ của mình, dù sao đó cũng thật sự rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-khong-duoc-chet/2999205/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.