Hình dáng của đứa nhỏ từ từ rõ ràng hơn trong mắt bọn họ, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu, hai mắt tronng sáng đầy hồn nhiên, nhiên hai tròng mắt lại không có chút tiêu cự nào, nhưng thân hình lại hoàn toàn không hợp với khuôn mặt, bởi vì thân hình này là thân hình của một người trưởng thành, nhưng dù vậy chỉ cần nhìn vào khuôn mặt bọn họ liền có thể nhìn ra đây là ai rồi.
Bởi vì cơ thể thật sự của cậu bé đang ngồi kế bên cậu.
Cậu nhìn cậu bé ngồi vào lòng mình không một chút lo lắng hay sợ hãi nào, mà ngược lại trong lòng cậu bỗng cảm thấy tràn đầy yêu thương, mà cậu càng có thêm cảm giác bọn họ nên là như thế này.
Nhưng rất nhanh cậu đã nhanh chóng điều chỉnh lại suy nghĩ của mình, cậu ôm lấy cậu bé không quá thích hợp trong lòng mình sau đó đưa mắt ra hiệu cho Tử Lâm nhanh chóng tìm ra quyển nhật ký.
"Mẹ ơi." Đứa bé dựa vào lòng ngực của cậu, cơ thể lạnh lẽo của nó dựa vào cơ thể không quá lạnh lẽo của cậu nhỏ giọng gọi.
"Ta đây." Cậu nhỏ giọng trả lời nó.
Sau khi nghĩ về từng hành động của đứa nhỏ này trong giấc mơ cậu lại có một suy đoán khác, có vẻ mỗi lần người phụ nữ kia đến đây đều sẽ kể cho cậu bé vài thứ, bởi vì đôi mắt không thể nhìn thấy nên cậu bé cứ tưởng mẹ mình đã kể câu chuyện đó ở một cuốn sách nào đó, nên khi kéo người mẹ dựa vào tường, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-khong-duoc-chet/2999201/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.