Tử Lâm nhìn cậu đầy đau lòng, cậu ta đưa tay lên lâu đi hai hàng lệ của cậu, sau đó ôm cậu vào lòng.
"Ngốc tử xấu xa." Cậu khẽ lầm bầm nhưng nghĩ đến mình bỗng nhiên khóc nức nở liền thấy mất mặt liền rúc luôn đầu vào lòng cậu ta cho đỡ xấu hổ.
Tử Lâm ôm cầu khẽ cười, hầu kết của cậu ta liên tục chuyển động khiến cho cậu chôn vào lòng cậu ta cũng bị nó hấp dẫn mà nhìn chằm chằm.
Phải nói Tử Lâm thật sự là một người xinh đẹp hoàn hảo, cơ thể của cậu ta không thua gì khuôn mặt, cần cổ thon dài, hầu kết đầy gợi cảm, xương quai xanh đầy xinh đẹp, cơ bụng cực kỳ săn chắc, tuyến nhân ngư cực kỳ trêu chọc người khác.
Nhìn lại cậu ngoại trừ khuôn mặt xinh đẹp ra thì cơ thể chẳng có gì cả, bụng bằng phẳng đến không thể bằng phẳng hơn, đã vậy xét về chiều cao cậu ta còn cao hơn cậu cả cái đầu, đúng là tức chết người mà.
"Trương Trí lam sao đây, anh ta không chịu dậy." Cậu trừng mắt nhìn hầu kết của Tử Lâm rồi đẩy cậu ta ra.
Tử Lâm không nói gì mà khom người xuống giường lôi người vẫn ngủ say như chết ở bên dưới giường ra.
Cậu cũng không quan tâm Tử Lâm gọi người bằng cách nào, bây giờ cậu chỉ để ý cái ba lô của mình, không ngờ nó thật sự cũng bị đưa vao đây luôn.
Tử Lâm chỉ có những lúc đối mặt với cậu mới dịu dàng như thế, nhưng đối với người khác cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-khong-duoc-chet/2999057/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.