Rầm.
"Gừ."
Sau khi cậu đóng cửa lại thì cánh cửa bị một lực đập từ bên trong thúc vào tạo ra một âm thanh cực kỳ lớn, theo đó là một tiếng gào lên đầy đau đớn.
Sáu người nghe thấy tiếng động liền ngơ ngác nhìn cánh cửa vì lực thúc quá mạnh mà đội lên một lõm lớn.
Tử Lâm kinh ngạc nhìn sang cậu còn cậu thì vừa sợ hãi vừa may mắn khi mình đã phản ứng kịp, cậu không biết tại sao mình lại hành động nhanh như vậy nhưng điều đó không ngăn được sự cảm kích tận sâu trong đấy lòng.
"Má ơi." Ẩn Kỳ giật bắn mình lùi về sau.
"Thứ đó ghê gớm vậy sau." Trương Trí sờ vào vết lõm bên ngoài của cánh cửa liền cảm thán.
Ẩn Cao thở phào một hơi nhẹ nhõm "Thật may có Thanh Tân phản ứng kịp, nếu không chẳng biết Tử Lâm sẽ thế nào nữa."
"Ừ, tôi thật may mắn." Tử Lâm gật đầu, hai mắt đầy ý cười nhìn cậu.
Cậu cũng nở nụ cười đáp lại cậu ta.
Ẩn Sơn thì lại cảm thấy lo lắng hơn, rõ ràng con quái vật bên trong ký túc xá có trí thông minh hơn những con khác, nó ẩn nấp một cách khôn ngoan, khiến người khác không tài nào nhận ra sự tồn tại của nó, sau đó lại dùng thế sét đánh không kịp trở tay mà nhào vào con mồi.
Đây rõ ràng không quá bình thường, nếu như lúc nãy bọn họ đi vào thì chắc chắn chỉ có một con đường chết.
"Bây giờ chúng ta làm sao đây." Ẩn Kỳ hỏi "Chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-khong-duoc-chet/2999029/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.