Tử Lâm kéo theo một người nhanh chóng chạy đi mà không xoay đầu nhìn lại, cậu kinh ngạc nhìn theo bóng lưng hai người càng lúc càng xa mà trợn to mắt, vẻ mặt không thể nào tin được, cậu muốn lên tiếng hỏi, nhưng giọng nói lại kẹt lại ở trong cổ họng khiến cậu không phát ra được chút âm thanh nào.
Tuy cậu biết chắc chắn Tử Lâm đã nắm nhầm bàn tay nhưng không hiểu sao trong lòng vẫn có một cảm xúc cực kỳ khó tả, giống như vừa cô đơn vừa đau đớn khi bị bỏ lại phía sau vậy.
Trong lúc cậu đang ngẩn ngơ thì Ẩn Cao kéo lấy tay cậu sau đó chạy đi, hai người phía sau cũng nhanh chóng đuổi theo.
An Thanh vẫn đứng ở lại nơi đó, cậu ta hoàn toàn không có khát vọng sống, bởi vì hắn ta rõ ràng hơn ai hết một khi bị nhốt vào không gian độc lập này cùng với một con quái vật thì chỉ có một con đường...
Chính là tử vong.
"Gào.: Con quái vật rất nhanh đã nhào đến, nhìn thấy con mồi đứng im không một chút động đậy liền phấn khích kêu lên một tiếng rồi thò ra một cánh tay gầy ruột, bên trên các ngón tay là một bộ móng nhọn hoắc.
Nó đưa móng tay đến gần An Thành, từng chút từng chút một.
Lúc đầu AnThành cứ nghĩ cứ như vậy mà thản nhiên đón nhận cái chết nhưng đến khi cái chết cận kề hắn mới phát hiện ra mình sợ hãi, hắn không thể nào đón nhận nó một cách thản nhiên được.
Hắn muốn sống, hắn muốn tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-khong-duoc-chet/2999022/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.