Cố Hoài Tây nghe người đàn ông trước mặt này trả lời quyết đoán, bỗng dưng cười, duỗi tay ra phía trước. "Anh rể gọi em là Tiểu Tây là được rồi, người một nhà không nên khách khí như vậy."
Cố Hoài Nam cười lúc có mấy phần không tự chủ cùng kiêu ngạo, mà Cố Hoài Tây cười cũng là vô cùng ngọt, chỉ thấy đồ trang sức trang nhã trên người cùng hôm nay cô trang bị một thân trắng thuần, hồn nhiên lại có chút ít xinh đẹp để cho Diệp Tích Thượng cảm thấy có mấy phần ngu muội.
Diệp Tích Thượng khẽ nhếch môi, đưa tới cho cô. "Sinh nhật vui vẻ, Tiểu Tây." Anh từ trong túi quần móc ra một hộp nhỏ tinh xảo thả vào trong tay cô. "Không biết em thích thứ gì, nếu không hợp ý em sau này muốn cái gì cứ nói với anh, không nên khách khí."
Cố Hoài Tây sửng sốt, sờ sờ nơ con bướm phía trên cái hộp, vui vẻ nói: "Đây là lễ vật cho em?"
"Phải"
Trong mắt cô lóe sáng, đem cái hộp thổi phồng ở trước ngực biểu tình xấu hổ. "Cám ơn anh rể tỉ mỉ nhớ được sinh nhật của em như vậy, đưa cái gì em cũng thích!"
"Em cùng Nam Nam là sinh đôi, nhớ sinh nhật một người chính là còn có một người khác." Diệp Tích Thượng mở rộng miệng, tầm mắt rơi vào trên mặt cô. "Ăn xong bánh ngọt rồi hả?"
Đáy mắt Cố Hoài Tây có một khác thường trong nháy mắt, duy trì nụ cười thật biết điều gật đầu. "Ừ." Sau một khắc trên mặt nóng lên, ngón tay người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ket/3093467/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.