D ài theo chân núi, những thi thể có thảm trạng như Tuyết Hoa và Tuyết Nghi từng mục kích đang nằm rải rác, tạo thành một đường vạch vô hình. Và đường vạch này dù muốn hay không cũng hướng về một địa điểm mà Tuyết Hoa, Tuyết Nghi thật sự không dám nghĩ đến.
Nhưng riêng lão Trần Thiết Phi vì có nghĩ nên chợt thở dài :
- Vậy là không cần ai đưa đường chỉ lối cho tiểu tử nữa. Cứ theo hướng có xuất hiện những thi thể này, không cần nói cũng biết điều tiểu tử đang trên đường tới nơi ẩn giấu bí phổ Quái Đao. Chúng ta bị muộn rồi.
Tuyết Hoa bồn chồn lo ngại, nhìn suốt theo dọc chiều dài của chân núi Nhạn Đãng :
- Không lẽ chúng ta chỉ đi đến đây là dừng lại, để mặc y cho Huyền Thiên môn với nhiều âm mưu thủ đoạn hãm hại y.
Lão Trần nhún vai :
- Nên nói ngược lại thì đúng hơn. Vì Huyền Thiên môn kéo đến đây là cao thủ từ hàng đệ nhị lưu xuống. Bọn chúng nếu không bị kẻ sử dụng Câu Hồn Liên Phi Sách sát hại thì cũng nạp mạng cho Cát tiểu tử. Nếu có lo thì lo cho sinh mạng của tiểu tử sau khi đắc thủ Quái Đao. Về thôi.
Tuyết Nghi giật mình :
- Về? Nếu chúng ta tiếp tục đuổi theo, cơ hội ngăn cản Hiểu Phong luyện Quái Đao không lẽ không còn?
Lão Trần cười lạt :
- Có còn hay không, ta không biết. Ta chỉ biết chắc một điều chúng ta sẽ không bao giờ có cơ hội đến tận nơi để gặp lại Hiểu Phong. Cứ nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hon/98400/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.