C ảnh thương tâm chợt đập vào mắt họ, Điền Tú Tú với diện mạo xanh xao nhợt nhạt đang ngồi im lìm như pho tượng bên cạnh hình hài một nữ nhân cũng nhợt nhạt xanh xao không hiểu đã nằm bất động từ lúc nào.
Có lẽ Điền Tú Tú sẽ cứ ngồi mãi như thế nếu như không nghe thanh âm của Hạ Vi Lợi chợt vang lên thì thào :
- Tú Tú, điều gì đã khiến Điền phu nhân lâm tử?
Ngước đôi mắt đã sưng húp có lẽ vì khóc lâu, Điền Tú Tú bàng hoàng khi nhìn thấy Hạ Vi Lợi đang khẽ khàng vuốt mắt cho nữ nhân vốn vẫn nằm cạnh nàng :
- Thúc thúc bảo gia mẫu đã chết ư? Không thể nào. Mẫu thân sẽ tỉnh lại thôi nếu thúc thúc chịu giúp như vẫn giúp gia mẫu thuở nào. Hạ thúc thúc, Tú nhi khẩn thiết cầu xin thúc thúc, hãy giúp mẫu thân Tú nhi tỉnh lại như bao lần trước thúc thúc đã làm.
Hạ Vi Lợi thở dài :
- Đã muộn rồi, Tú Tú. Lệnh đường sẽ không bao giờ tỉnh lại.
Điền Tú Tú chợt hét vang, vật vã vì không tin đó là sự thật :
- Thúc thúc nói dối. Thúc thúc chỉ không muốn giúp mẫu thân của Tú Tú thôi. Vậy mà bấy lâu nay điệt nữ vẫn cứ tin vào thúc thúc, rằng lúc nào thúc thúc cũng quan tâm đến mẫu tử của Tú Tú. Hóa ra tất cả đều dối trá. Hóa ra tất cả đều dối trá.
Hạ Vi Lợi đặt cả hai tay lên hai vai Điền Tú Tú và phát thoại bằng giọng nghẹn ngào nhưng không kém phần nghiêm khắc :
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hon/98390/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.