Đ ang trên đường tìm nơi kín đáo, hợp cho Hân Chúc Dung tọa công dưỡng thương, Hiểu Phong bị bất ngờ khi thấy lão Trần Thiết Phi đột ngột xuất hiện.
Lão lạnh lùng nhìn Hiểu Phong và Chúc Dung :
- Ngươi đã gặp Tuyết Nghi?
Hiểu lão muốn ám chỉ một điều gì qua ánh mắt đó, Hiểu Phong nhẹ giọng đáp lại :
- Vãn bối đã gặp. Nhưng thế này, sao tiền bối không chờ vãn bối tìm chỗ cho Hân cô nương dưỡng thương, sau sẽ giải thích minh bạch cho tiền bối tường tận?
Lão càng lãnh đạm hơn :
- Không cần. Vì ta chỉ có một câu để hỏi ngươi thôi. Ngươi định cứu hay không cứu Tuyết Hoa?
Hiểu Phong vẫn nhẫn nại :
- Nào chỉ có mỗi một chuyện của Tuyết Hoa không thôi. Vãn bối đang lo...
Lão nóng nảy xua tay :
- Đủ rồi, ngươi không cần nói thêm gì nữa. Thật hoài công cho Tuyết Hoa và Tuyết Nghi. Hai nha đầu cứ mãi đặt trọn niềm tin vào ngươi. Hóa ra ngươi chỉ là hạng dễ thay lòng đổi dạ, sớm Sở tối Tần, hễ thấy sắc là quên ngay những người từng quan tâm tới ngươi. Thật đúng câu “tri nhân tri diện bất tri tâm”.
Hân Chúc Dung bất bình thấy Hiểu Phong, chợt xen vào :
- Cát lang không phải là hạng người như tiền bối nghĩ. Kỳ thực...
Lão lập tức có phản ứng, nói té tát ngay vào mặt Chúc Dung :
- Cô nương là ai? Biết gì về chuyện giữa lão phu và tiểu nữ mà xen vào? Hai nha đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hon/2355270/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.