Kỳ Ngôn không để ý đến lời nói vô vị của Phó Từ, chỉ uể oải đá hắn một cái, "Bỏ ra."
Mắt cá chân thì có gì mà đẹp, gần đây Phó Từ càng ngày thích động chạm cậu, lý do còn vô cùng kỳ quái.
Phó Từ không buông, chẳng qua không còn càn rỡ nữa mà chuyển sang chỗ khác tiếp tục xoa chân cho người kia, "Thoải mái không?"
Hắn nói xong lặng lẽ vòng tay qua eo Kỳ Ngôn, kéo người vào lòng.
Kỳ Ngôn nheo mắt, kỹ thuật của Phó Từ quả thật không tệ, có thể là do thường ngày vận động nhiều, có kinh nghiệm, lúc mát xa hắn tìm đúng huyệt vị, dù chân không còn tê nữa nhưng cậu vẫn tình nguyện để hắn tiếp tục.
Phó Từ thu biểu cảm hài lòng của Kỳ Ngôn vào đáy mắt, khóe miệng cong lên, động tác dưới tay càng ân cần hơn, khẽ ôm người kia vào lòng giả vờ giống như làm vậy để tiện mát xa hơn.
Đến khi Kỳ Ngôn nhận ra thì cả người cậu đã nửa ngồi trên đùi Phó Từ, cảm giác cứng ngắt của bậc thềm đã được thay bằng đôi chân ấm áp khỏe khoắn, tay Phó Từ đang đặt ở eo cậu, giúp cậu giữ thăng bằng để không ngã.
"Phó Từ!" Kỳ Ngôn đột nhiên tỉnh cả ngủ, giãy giụa muốn xuống.
Phó Từ không buông, cũng không giả vờ xoa chân giúp cậu nữa, ngược lại một tay vòng qua eo cậu, tay còn lại giữ sau gáy, kéo người ấn lên vai, "Đừng động lung tung, nghỉ ngơi chút."
Kỳ Ngôn đẩy hắn ra nhưng không được, "Cậu đừng quậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hon-toi-them-lan-nua-di/2894293/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.