🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trái tim như bị đục một lỗ, trỗng rỗng giây lát, rồi gió nóng lại đem nó nhồi đầy.

Tim đập thật nhanh, Tạ Văn Tinh cảm thấy mình cứ như thế sẽ không thể thở nổi mất.

Chỉ là một câu nói thôi.

Nhưng cậu vui đến mức không biết nên phản ứng thế nào. Bởi muốn gặp người này, ngày đông lạnh giá Tạ Văn Tinh có thể ép bản thân dậy sớm, rời khỏi chăn ấm nệm êm để đi học, đêm hè nóng nực đứng ở hành lang lớp 12 chờ tan lớp tự học nguyên một tiếng... Vừa nghĩ đến Quan Hạc, thế giới của cậu cũng bừng lên.

Hóa ra bọn họ giống nhau, cậu cũng quan trọng với Quan Hạc như anh quan trọng với cậu.

Thật sự rất hạnh phúc, thậm chí còn muốn khóc.

Quan Hạc nhìn biểu cảm trên mặt cậu, hơi kinh ngạc với phản ứng của cậu. Một hồi lâu sau khóe môi cong lên.

"Nếu biết có hiệu quả như thế, mới bắt đầu đã nói với em rồi."

"Không sao, lúc nào cũng được, em rất vui, anh nói vậy là được rồi..."

Cậu nói chuyện ấp a ấp úng, thậm chí còn linh tinh, Quan Hạc phì cười ra tiếng.

"Em không thông minh như anh, không nói trôi chảy được," Tạ Văn Tinh bị anh cười đến nỗi ngượng chín mặt: "Nhưng mà... Em nghĩ giống anh, anh nghĩ thế nào, em cũng nghĩ như vậy."

"Đã hiểu."

Anh vừa cười vừa nói: "Lời em vừa nói, coi như là tỏ tình với anh."

Trên đường về có đi qua một siêu thị, Tạ Văn Tinh nói muốn uống coca, cậu để anh dừng xe một chốc, cậu tự mình vào siêu thị.

Lúc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hon-anh-mot-cai/1306744/chuong-42.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cậu Hôn Anh Một Cái
Chương 42: Không biết xấu hổ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.