Sau khi về phòng, Tạ Văn Tinh ngẫm lại một lần những điều Quan Hạc nói, phân tích đến phân tích đi, cậu liền có một suy luận nghe thì vô lý nhưng lại rất hợp lý.
Quan Hạc đang quan tâm cậu.
Tại sao lại quan tâm cậu? Thật sự là do quan hệ hôn nhân, hay là Quan Hạc có suy nghĩ khác?
Suy nghĩ cả tối cũng không có lấy một đáp án chắc chắn, cuối cùng mơ màng thiếp đi.
Chắc là do cứ nghĩ đến Quan Hạc, Tạ Văn Tinh mơ về nhiều năm trước.
Lâu rồi cậu không mơ lại giấc mơ này. Có một khoảng thời gian, chỉ cần cậu nhắm mắt, sẽ nhớ lại cảnh tượng đó.
"Nhà như nhà chúng ta, tìm được một cô bé bình thường, bà nội cũng vui lây."
"Đứa bé như Quan Hạc, làm bạn thì vô cùng tốt, mà nếu như có quan hệ thân mật hơn..." Bà nội lắc đầu.
"Bà, bà nói gì cơ?" Ở trong mơ cậu cười gượng với người bà đang ở trước mặt mình, lòng bàn tay cậu sũng mồ hôi: "Sao bà lại nhắc đến chuyện này?"
"Con còn nhỏ, bây giờ không hiểu, sau này con sẽ chịu thiệt," Trong ánh mắt hiền lành của bà nội có chút bất đắc dĩ: "Ngày đó là cậu bé kia chủ động hôn con."
Người già cũng không hiểu biết được bao nhiêu với chuyện tình yêu đồng tính, bà chỉ mơ hồ nhận ra, trong mối quan hệ phải đối mặt với người đời như vậy, mtv chọn Quan Hạc, con đường phải đi sẽ càng ngày càng khó.
"Chẳng phải bà..." Tạ Văn Tinh cắn môi một cái, cậu có điều không hiểu, lòng cũng hoảng loạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hon-anh-mot-cai/1306726/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.