*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi kết thúc kỳ thi riêng của mỗi trường, cả thủ đô có một trận tuyết ập xuống. Tuyết của mấy ngày trước còn chưa tan hết, trên nóc nhà và mặt đất nhanh chóng tích thêm một lớp tuyết trắng thật dày.
Hàng năm, nội dung thi của Học viện Mỹ thuật Trung ương được thí sinh nghệ thuật rất quan tâm, đồng thời còn tạo ra phương hướng thi cho lứa thí sinh nghệ thuật tiếp theo. Học viện Mỹ thuật Trung ương coi trọng tạo hình, Thanh Hoa coi trọng thiết kế, mức độ khó của hai chuyên ngành này rất nổi tiếng, rất nhiều thí sinh mất một năm, hai năm…thậm chí nhiều năm sau đó cũng chưa chắc có thể thi đậu.
Tuy Khang Khải được coi là một “thí sinh sáng giá” có chút danh tiếng ở thành phố C này nhưng không dám tham gia, hỏi thử Hứa Thịnh xem nơi cậu sắp thi khó đến đâu, đại ca này hời hợt nói: “Thi tạo hình, thi cả thiết kế thôi.”
“Anh đúng là ba em”, Khang Khải nói, “Quá siêu.”
Số người của phòng vẽ “Tam Nguyên Sắc” dám đi thi cả hai chuyên ngành này trong bao nhiêu năm qua không quá mấy người, vì biết khó khăn nên không dám đi thi. Lấy khóa thí sinh năm ngoái làm ví dụ, cũng có hơn mười người có đến tám cái giấy chứng nhận của Học viện Mỹ thuật, thế nhưng vẫn không qua được môn tạo hình của Học viện Mỹ thuật Trung ương, cùng lắm là qua được môn thiết kế của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hoi-nay-nam-ngoai-de-cuong/1346510/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.