Tác giả: Nhất Diệp Bồ Đề Edit: Dĩm - - Lốp xe cao su ma sát với mặt đất phát ra tiếng vang chói tai, sau đó vững vàng ngừng ở ven đường nhựa hẻo lánh. Đoàn Dịch Phong một tay đặt trên tay lái, hơi nghiêng người dùng ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm La Kiêu. "Nếu em làm như anh nói, anh có để em tới?" La Kiêu căng da đầu mạnh miệng nói. Đoàn Dịch Phong không cần nghĩ ngợi: "Không thể!" —— Để bà xã của mình đi thân cận với người khác, vậy mẹ nó không phải đàn ông! "Cho nên, em chỉ có thể gạt anh đi ứng phó một chút." La Kiêu không cảm thấy không đúng, "Mẹ em thúc giục rất nhiều lần, em từ chối hết mẹ sẽ nghi ngờ. Lại nói, anh đến tột cùng ăn giấm cái gì, loại phụ nữ như vừa nãy anh cho rằng em sẽ thích sao?" "—— Vậy cũng không được!" La Kiêu trừng hắn, sau một lúc lâu không nói gì mà quay đầu nhìn ngoài cửa sổ, để lại cho hắn một cái ót. Giao lưu kiểu này thật sự rất hợp với câu đàn gảy tai trâu! Ngón tay Đoàn Dịch Phong siết chặt tay lái, nhịn rồi lại nhịn mới không áp dùng biện pháp cứng rắn. Hắn cảm thấy loại chuyện này đổi thành bất cứ một người đàn ông nào cũng không thể nhịn được, quả thực không khác với comeout là mấy. Huống chi, hắn có điểm nào kém đám phụ nữ đó! La Kiêu không nói với ba mẹ quan hệ với hắn, hắn nhịn, mặt dày làm bạn bè ăn vạ nhà cậu. La Kiêu không nói với Húc Húc thân phận của hắn, hắn cũng nhịn, lúc nào cũng nghĩ đến việc đền bù Húc Húc. Nhưng mà! Về nguyên tắc hắn phải kiên trì, tuyệt đối không thể nhịn! "Không cho tiếp xúc với những cô gái đó nữa." "Dựa vào đâu?" La Kiêu khó tin hỏi lại. Ánh mắt Đoàn Dịch Phong hơi trầm xuống: "Em nói dựa vào đâu?" "Mở cửa." La Kiêu không thể nhịn nữa, cậu vừa đẩy cửa xe vừa kiên quyết nói, "Em muốn xuống xe." Đoàn Dịch Phong vươn tay nắm lấy cánh tay cậu, hắn cắn răng hận không thể nuốt cậu vào bụng luôn, "Em muốn quay lại tìm cô gái kia?" "Liên quan đến anh cái rắm! Mở cửa xe ra!" Tính tình La Kiêu quật cường, Đoàn Dịch Phong cứng rắn cậu liền đối nghịch, đặc biệt là khi Đoàn Dịch Phong nói ra những lời ngang ngược, không chút logic như vậy! Nếu cậu thích phụ nữ, có thể dây dưa với hắn lâu vậy sao! Lại nói! Trên danh nghĩa là thân cận, nhưng cậu không làm gì cả, cái tư thế thẩm vấn kia của Đoàn Dịch Phong thật sự khiến người ta phẫn nộ! Đoàn Dịch Phong cũng phát hỏa, tính tình này của La Kiêu cô gái nào có thể chịu được! "Xuống cái gì mà xuống! Anh nói với em, con gái đều thích được dỗ dành, nhường nhịn họ, em chưa nói vài câu đã phát giận như vậy, trừ anh ra không ai có thể thích!" La Kiêu đỏ mắt há mồm cắn xuống, Đoàn Dịch Phong cứng rắn nắm tay cậu không buông, nhíu mày tay đau đến phát run. La Kiêu thấy hắn không có động tĩnh, chậm rãi dời miệng, cũng không thèm nhìn đã quay đầu đi, nhưng đã không còn ầm ĩ nữa. Đoàn Dịch Phong co rút khóe miệng, che lại dấu răng trên mu bàn tay bất đắc dĩ nói: "Cắn thật tàn nhẫn, em là cún à!" Ngay sau đó hắn đưa dấu răng mơ hồ thấy máu đến trước mắt cậu, nghiêm túc nói: "Nhìn thấy không? Chỉ một cái này, cô gái nào dám để em cắn anh theo họ người đó!" La Kiêu im lặng vài phút, chột dạ nói thầm: "Là tự anh không lấy ra chứ bộ." —— Hình như cắn mạnh quá rồi...... "Em muốn cắn sao anh có thể không cho chứ." Đoàn Dịch Phong lấy di động ra chụp lại dấu răng trên mu bàn tay, "Chờ anh rửa hình ra, để sau này có cái làm kỷ niệm." "Là anh nhắc mãi đến chuyện mấy cô gái!" La Kiêu nhìn chằm chằm Đoàn Dịch Phong, "Em đã nói, em không thích con gái!" "Phải phải! Là anh không đúng!" Đoàn Dịch Phong lẳng lặng đối diện với La Kiêu, nhìn trong mắt cậu toàn là hình ảnh của mình, ngữ khí mang theo vài phần chua xót, "Nhưng em chưa từng nói yêu anh, anh sợ tất cả bây giờ đều là giả." "Em làm anh sinh ra loại ảo giác này?" La Kiêu khó tin hỏi. "Phải, anh sợ em vốn không yêu anh." La Kiêu nỗ lực muốn giải thích rõ ràng: "Em cho rằng mình biểu hiện rất rõ, sao anh lại có loại suy nghĩ này?" Cậu buồn rầu nhíu mày, "Rất rõ ràng mà, em không đuổi anh ra ngoài, còn cùng anh...... Nếu không thích anh, em sao có thể......" "Vậy em hôn anh một cái." Đoàn Dịch Phong dùng tay điểm điểm môi, cường điệu nói, "Hôn chỗ này anh tin liền." La Kiêu một bên chửi thầm anh tin hay không đâu có chuyện gì liên quan tới em, một bên mất tự nhiên mà trộm xem có người đi qua hay không, sau đó dùng tốc độ cực nhanh, hôn một cái như chuồn chuồn lướt nước trên môi Đoàn Dịch Phong. Đoàn Dịch Phong chưa đã thèm liếm liếm môi, đột nhiên mở cửa xe đi qua bên La Kiêu. "Cục cưng ơi, tới chứng minh em yêu anh một chút được không?" Hắn chống tay ở trên xe, ánh mắt giảo hoạt cười. La Kiêu mở to hai mắt: "Anh điên rồi sao? Sẽ có người thấy!" "Chỉ cần đóng cửa sổ xe lại, không ai có thể thấy bên trong." Đoàn Dịch Phong khom lưng muốn lôi La Kiêu ra, "Anh đã sớm muốn làm một trận trên xe, cục cưng, em nghĩ lại mà xem, loại cảnh tượng này có phải rất kích thích hay không?" "Kích thích cái rắm, anh muốn chơi thì tự mình tìm người chơi!" La Kiêu xoay người muốn chạy ra từ bên vị trí lái xe. "Anh tìm người khác chơi em sẽ không ăn giấm?" La Kiêu dừng lại, cắn răng nói: "Anh tìm người khác thì sau này cũng đừng tới tìm tôi." "Anh chắc chắn không tìm người khác!" Đoàn Dịch Phong dễ dàng ôm lấy La Kiêu, dựa vào ưu thế thân cao nhét cậu vào chỗ phía sau, chui vào khóa cửa xe lại, chợt thấy La Kiêu xuyên qua chỗ ngồi nhìn chằm chằm phía trước phát ngốc. "Sao vậy?" La Kiêu nắm chặt quần, suy tư nói: "Người kia hình như là La Mãnh." Đoàn Dịch Phong ngẩng đầu nhìn thoáng qua, "Cô gái kia rất xinh đẹp, không ngờ ánh mắt của em trai em cũng không tệ lắm." "Bây giờ là thời gian đi làm, sao nó lại ở đây." La Kiêu nói nhỏ, sau đó vội la lên, "Không được, em phải đi hỏi một chút." "Có gì đâu, nghỉ trưa đi chơi với bạn gái nhỏ là chuyện bình thường." Đoàn Dịch Phong nhanh chóng đè La Kiêu xuống, "Đừng để nó thấy." La Kiêu nhìn dáng vẻ thật sự muốn làm của hắn, chỉ có thể cười gượng: "Anh nói thật?" "Anh giống đang nói dối sao?" Đoàn Dịch Phong nghiêm túc hỏi. La Kiêu dựa vào cửa sổ ngồi quy quy củ củ, thái độ thành khẩn kiến nghị: "Chúng ta vẫn nên về trước, lỡ như bị người thấy thật sự ảnh hưởng đến bộ mặt thành phố. Huống chi, chỗ này chắc chắn không thoải mái." "Yên tâm, diện tích chỗ này đủ lớn, còn nữa, thoải mái hay không làm mới biết được." Đoàn Dịch Phong đè La Kiêu, cánh tay chống hai bên cậu, hắn hơi khom lưng ái muội cười. La Kiêu vẫn ngồi trên xe, nửa người trên bị bắt nằm thẳng, loại tư thế này khiến cậu có loại cảm giác bất lực kỳ lạ. Nhưng bởi vì đối phương là Đoàn Dịch Phong, loại này tâm tình chán ghét truyền đến đại não đã trở nên cực kỳ nhạt, thậm chí chuyển biến thành một loại thuận theo. —— Mình nhất định có bệnh rồi! Hiện tại hẳn nên dùng sức đẩy hắn ra mới đúng! Mình điên rồi mới có thể muốn làm với hắn ở đây! Lực chú ý của cậu hoàn toàn bị nội tâm sóng to gió lớn hấp dẫn, chờ lúc cảm giác được thân thể lành lạnh, lấy lại tinh thần liền phát hiện quần áo của mình đã bị cởi ra. Đoàn Dịch Phong cúi đầu, vẻ mặt chuyên chú cởi nút áo sơmi, đột nhiên ngẩng đầu nhàn nhạt nói một câu: "Sau này đừng mặc áo sơmi bên trong nữa, cởi mệt." "—— Em mặc quần áo cũng không phải để anh cởi!" La Kiêu nháy mắt xù lông. Ánh mắt Đoàn Dịch Phong hơi ngưng, giọng nói đột nhiên sắc nhọn: "Vậy em cho ai cởi?!" "—— Em mẹ nó để mình cởi được chưa!" "Được, sao lại không được." Đoàn Dịch Phong dịu lại, ngay sau đó tốt bụng khuyên nhủ: "Cục cưng, nhỏ giọng chút, bị người nghe thấy em lại xấu hổ." La Kiêu căng thẳng: "Bên ngoài có người?" Cậu nghiêng người xem, lại phát hiện mình bị Đoàn Dịch Phong đè lên không thể động đậy. Đoàn Dịch Phong nhìn lướt qua con đường hẻo lánh trống rỗng, nghiêm túc gật đầu: "Đúng vậy, rất nhiều người, cho nên em nhỏ giọng xíu, đừng ầm ĩ quá lớn." Đương nhiên, nếu La Kiêu chịu chủ động phối hợp thì càng hay hơn. "...... Vậy anh buông em ra." "Không được." Đoàn Dịch Phong cởi bỏ nút áo cuối cùng, phủ người lên hôn xương quai xanh La Kiêu. Đầu tiên hắn vươn đầu lưỡi ái muội liếm liếm, lại dùng hàm răng nhẹ nhàng gặm cắn. Ngón tay La Kiêu từ lưng ghế chuyển qua trên người Đoàn Dịch Phong, dòng điện dẫn vào khiến thân thể rung động. "Nghe nói rất kích thích, em sẽ thích." Đoàn Dịch Phong thấp giọng thì thầm như đang mê hoặc. Một bên dùng đầu lưỡi trêu chọc thân thể La Kiêu, từ hai điểm trước ngực đến vết sẹo màu hồng phấn ở bụng dưới. Mỗi lần làm hắn đều đặc biệt thích hôn nơi này, dù gấp thế nào cũng phải hôn. La Kiêu hơi ngửa đầu, ánh mắt dừng trên đỉnh xe, đồng tử hơi híp, vẻ mặt kiềm nén rồi lại mất khống chế động tình. "Anh vẫn cảm thấy, chỉ cần toàn tâm toàn ý hôn, cái vết này sẽ biến mất." Đoàn Dịch Phong vuốt ve vết sẹo kia, tiếng nói trầm thấp mà bất đắc dĩ. La Kiêu không biết nên nói gì, trên thực tế, tinh thần hiện tại của cậu đã ở trạng thái khẩn trương cao độ. Đoàn Dịch Phong nói kích thích không sai, nhưng loại kích thích này không có chỗ tốt với cậu, cậu thời thời khắc khắc đều lo lắng sẽ có người thấy...... Mình quả nhiên điên rồi mới có thể làm ở đây với Đoàn Dịch Phong! "Anh...... anh nhanh lên! Đừng nói nhảm nhiều như vậy!" Ghế da dưới thân nằm rất thoải mái, không gian trong xe rộng rãi, giống như Đoàn Dịch Phong sớm có dự mưu mới mua chiếc xe này. "Đừng gấp, chúng ta từ từ tới——" "Ai muốn từ từ tới với anh, nhanh lên!" La Kiêu cắt ngang lời hắn, trong lòng nghĩ chết thì chết đi, dù sao cũng phải chết còn không bằng sớm một chút. Đoàn Dịch Phong cười cười, động tác trên tay quả nhiên nhanh hơn, hắn hai ba cái liền lột sạch quần áo của mình, sau đó động thủ tháo dây lưng của La Kiêu. La Kiêu nhíu lại mày, cậu mím môi, da thịt ngày thường trắng nõn nay nhiễm một tầng đỏ ửng, mơ hồ nóng lên. Cởi quần áo xong, nhiệt độ nóng bỏng của Đoàn Dịch Phong lập tức truyền từ da thịt sang, La Kiêu nhịn không được nhích về trước. Đoàn Dịch Phong cực kỳ vừa lòng với phản ứng của cậu, cũng lưu lại đủ dấu vết trên da thịt đối phương rồi chậm rãi dời xuống, thẳng đến sắp ngậm lấy XXXXX, bị La Kiêu đột nhiên kêu dừng. "Không cần, anh cứ trực tiếp làm đi." Đoàn Dịch Phong nhìn tiểu La Kiêu uể oải, ngón tay chậm rì rì vẽ vòng: "Em còn chưa có phản ứng." Hắn nói xong lại đĩnh đĩnh eo, để La Kiêu tinh tường cảm nhận được thân thể hắn thẳng thắn thành khẩn với cậu tới mức nào. "Em muốn thử một chút." La Kiêu kiên trì. Cậu cũng không phải lãnh đạm, thân thể đã có phản ứng rất nhỏ với Đoàn Dịch Phong. Cậu hy vọng đổi một loại phương thức, ít nhất không phải mỗi lần đều phải dựa vào Đoàn Dịch Phong làm tiền diễn dài dòng. Đoàn Dịch Phong hôn môi La Kiêu, nhẹ giọng nói: "Được, nhưng nếu không thoải mái thì đừng miễn cưỡng, nhất định phải nói với anh, biết không?" La Kiêu gật đầu. Trong xe có gel bôi trơn Đoàn Dịch Phong đã chuẩn bị trước. Hắn một chân quỳ gối trên sô pha, thân thể nghiêng về trước, vừa hôn La Kiêu, vừa dùng ngón tay lấy gel bôi trơn đưa về phía sau cậu, thân thể La Kiêu hơi run một chút. "Thả lỏng, em bị thương anh sẽ đau lòng." Ngón tay Đoàn Dịch Phong nghiền ép XXX, để gel bôi trơn vào thông đạo. "Anh...... anh đừng cọ tới cọ lui nữa!" La Kiêu nằm trên ghế để hắn đùa nghịch, thật sự chịu không nổi mới thúc giục. Ai ngờ Đoàn Dịch Phong đột nhiên ôm cậu trở mình, làm ra loại động tác này cần lực cánh tay mạnh mẽ, La Kiêu thậm chí cảm thấy chân mình sắp bị vặn gãy rồi. Cậu ngồi trên đùi Đoàn Dịch Phong, nhìn Đoàn Dịch Phong nằm yên trên sô pha, hơn nửa ngày mới hỏi: "Anh muốn cho em thượng anh sao?" Cậu thật sự không nắm chắc mình có thể cứng lên để đi vào không! "Nghĩ cũng đừng nghĩ." Đoàn Dịch Phong chỉ vào XXX bên dưới đã rất cứng, mở miệng như dỗ con nít: "Cục cưng, ngoan, thử tự mình ngồi lên xem!" La Kiêu trừng hắn, "Anh nói cái gì?" Cậu cảm thấy mình sẽ bị trực tiếp xé rách! "Đừng sợ, không có gì phải sợ, sẽ không bị thương. Ngoan, từ từ thôi, sẽ rất thoải mái......" Đoàn Dịch Phong cầm cánh tay La Kiêu, kéo cậu lên trên. La Kiêu cắn răng suy nghĩ một lúc, mới chậm rãi hoạt động, chỉ cần cử động một chút da thịt đều sẽ cọ xát ra lửa. La Kiêu cảm thấy mình sắp hỏng mất, lý trí còn sót lại rất ít! Cậu gắng gượng dùng sức nhấc người lên, còn chưa dùng sức La Kiêu đã cảm thấy vô lực nếm thử. Tuy rằng số lần Đoàn Dịch Phong tiến vào không ít, nhưng tự làm cậu vẫn sợ hãi, huống chi tất cả lần này đều là cậu nắm giữ, là cậu chủ động để cho người khác tiến vào thân thể của mình! Gần như loại nhận thức này khiến cho lý trí cậu điên cuồng lay động! "Đừng sợ, bây giờ em từ từ ngồi xuống, nhớ nhất định phải thả lỏng, nghĩ anh là ai? Anh sẽ không tổn thương em, từ từ tới...... Đừng nóng vội......" Đoàn Dịch Phong tuy rằng vẫn luôn hướng dẫn La Kiêu, nhưng trời biết hắn vội muốn chết, La Kiêu còn giằng co như vậy hắn sẽ nhịn không được mà đoạt lại quyền chủ động! Trong đôi mắt mông lung của La Kiêu bịt kín một tầng hơi nước, tự như chớp mắt một cái là có thể khóc lên. Cậu liều mạng cũng chỉ làm Đoàn Dịch Phong đi vào một nửa, đến đây thậm chí nhịn không được muốn dừng lại. "Em...... em không muốn làm!" Cậu nhịn không được khóc lóc kể lể. Đoàn Dịch Phong sờ mặt cậu, đột nhiên dùng chút lực đè lại bả vai cậu! Gắng gượng tiến vào toàn bộ, La Kiêu đau hít một hơi, Đoàn Dịch Phong đau lòng hôn tay cậu, "Nhìn xem, đây không phải xong rồi sao, đừng sợ, tự mình động một chút thử xem?" "Khoan... khoan đã!" La Kiêu nhanh chóng mở miệng, "Trước đừng nhúc nhích, để em thở đã." "Được!" Cảm giác được thứ đồ chơi kia lại càng cứng, Đoàn Dịch Phong bất đắc dĩ lại không chút do dự trả lời. La Kiêu nghỉ ngơi một lúc, mới chậm rãi giật giật, động tác cậu thật cẩn thận, mang theo ý vị thăm dò, Đoàn Dịch Phong hận không thể ôm người vào trong ngực hung hăng hôn, hung hăng đâm rút. Trong đầu hắn tưởng tượng bức tranh kia, thân thể lại nằm ngoan ngoãn để La Kiêu chậm rì rì hoạt động. Hắn cảm thấy bản thân thực sự có thể đi tranh cử top mười người chồng mẫu mực rồi! ---Hết chương 58
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]