Uyển Du nghe xong gật đầu, cười ngượng cố ăn cơm nhưng thật sự nốt không trôi cơm.
" Cũng chỉ là một thằng hầu hèn mọn cố tỏ ra đáng yêu để lấy lòng chủ, cố leo lên giường chủ nhân mà thôi, mày leo cao được tại sao tao thì không thể chứ? Tao sẽ tự chận đạp mày xuống, chỗ đó chỉ có thể là của tao mà thôi, tất cả là của tao, là do mày đến trước và cướp lấy của tao mà thôi ''.
Bên kia núi lửa tức giận, đen tối, u ám, bên đây lại cực kì hường phấn và ấm áp. Nhất Bác đang gắp đồ ăn cho Tiêu Chiến.
" Ăn nhiều vào ".
" Sao cậu cứ lo gắp cho em, bữa ăn nào cũng chỉ lo cho em, cậu ăn đi, em tự ăn được mà ''.
" Em phải ăn thật nhiều vậy mới khỏe, không ốm, anh ăn xong từ lúc này rồi đấy, do em ăn chậm thôi. Em phải ăn ít nhất từ 3-4 bát cơm rõ chưa hửm? "
" Ngày nào cũng bắt em ăn 3-4 bát cơm, lát sau lại bắt em uống thêm sữa.... em sẽ thành heo mất thôi ".
" cho em ăn vậy rồi em đã mập hơn ai chưa? 17 tuổi đầu rồi, cao chưa đến 1m60, nặng chỉ đến 36-37kg, mỗi tháng không tăng nổi một kí nào.... em nói xem thức ăn anh cho em dinh dưỡng chạy đâu mất rồi hả? Cơ thể em không giống như người khác, rất khó để hấp thu dinh dưỡng, em biết không? Nên anh chỉ có thể bắt em ăn thật nhiều.... làm vậy là do anh lo lắng cho em, muốn tốt cho em, biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hau-nho-cua-vuong-tong/151850/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.