Tiêu Chiến tan học đứng đợi anh trước cổng trường, mặt cậu hôm nay cứ buồn buồn. Tiêu Chiến học ở đây không hề có bạn vì ở đây toàn là bọn nhà giàu, có học lực khá, giỏi, kiêu ngạo nên đối với cậu hoàn toàn cô lập. Mà chỉ cô lập thôi chứ không ai dám ăn hiếp cậu đâu vì ai mà ăn hiếp cậu thì tự biết đến hậu quả. Vì không làm gì được cậu nên bọn họ tức lắm. Còn Nhất Bác chỉ mong Tiêu Chiến mau học xong rồi nghỉ lẹ lẹ mà thôi. Anh đến đón câuh nhưng sao hôm nay mặt cậu cứ buồn buồn, anh xoa đầu cậu:
" A Chiến! Em mệt hả? "
" Dạ không có ".
" Chứ sao mặt em lại buồn? "
" Trường em tổ chức thi " Ai Nhanh Trí " và mấy bạn chọn em đi thi ".
" Rồi sao? Em nhận? "
" Chứ em phải làm sao bây giờ? Em đâu thể từ chối ".
" Đồ ngốc, để anh đi nói với thầy hiệu trưởng ".
" Đừng.... cậu chủ.... cậu giúp em học bài nha ".
" Được.... nhưng nếu như em cảm thấy đau đầu thì dừng lại ngay cho anh ".
" Dạ ".
Tiêu Chiến mỗi khi cố học bài là đầu sẽ đau nên Nhất Bác lo lắm. Tiêu Chiến đem sách vở qua phòng của anh để học.... cậu chỉ có một tuần để ôn thi thôi. Anh ôn cho cậu rất nhiều dạng bài nhưng toàn dạng cơ bản thôi, cậu rất quyết tâm học, học cả ngày lẫn đêm, anh phải bỏ làm để ở nhà chăm cậu, dạy cậu học, sợ để cậu ở nhà học quá mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hau-nho-cua-vuong-tong/151847/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.