Mợ khó xử, né tránh ánh nhìn chân tình của Chu Anh, Chu Anh thoáng buồn
nhưng vẫn vui vẻ chuyển chủ đề.
Lợn còn thích hoa lan không?.
Nghe đến hoa lan, quả nhiên mắt mợ sáng lên, mợ tươi cười gật đầu.
- Tui vẫn nhớ, tui và cô Chu Anh có chung sở thích .
Chu Anh lén nhìn mợ, che miệng tủm tỉm cười, còn thằng Niên đang lẩm bẩm cái gì đó trong miệng, đại loại là, nó đang ghi nhớ tên của loài hoa mà cô Chu Anh thích.
- Vậy thì... Lợn cùng tôi dạo quanh khu vườn để ngắm hoa chút nhé, được không?
-
Mợ quay sang hỏi ý kiến thắng Niên, cô Chu Anh cũng đang nhìn Niên với dáng vẻ mong chờ, Niên có thể từ chối sao?.
- Thế là được đúng không?
Chu Anh hỏi, hai má Niên hơi hồng hồng, gật đầu liên tù tì, cái mồm thắng này bình thường lanh lẹ vậy đó, nay không hiểu cớ vì sao mà lắp ba lắp bắp, có một câu mà trả lời mấy lần mới xong.
-D-u-o-c m-à.
- Thế, cho tôi bắt cóc Lợn đi một chút nhé?
Chu Anh thuận tay, khoác vào tay Lợn, mặt Niên đang đỏ bỗng dưng đen kin kịt, cái bộ dạng này của nó có ba phần giống ai đó khi ghen nha, ai đó mà mợ nói đâu ai khác là ngoài cậu Hai đâu.
- Con gái mà khoác tay con trai là không tốt lắm đâu, người lớn thấy được sẽ quở cho.
Niên nói, rồi vội kéo mợ ra khỏi người Chu Anh.
Mợ sợ Niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-nha-ho-bui/3648858/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.