- Mợ nhà tôi máu thể từ khi nào mà tôi không biết nhỉ?
Cậu chọc, Lợn tinh tướng nói.
Ổi dào, em lúc nào mà chả máu hả cậu?Ghê vậy ư?Vâng, cậu muốn thử không? Mình vào bụi chuối đằng kia em chứng minh liền cho cậu.Lợn mạnh miệng khiến cậu Hai bật cười khanh khách, chả vờ kí đầu nó một cái.
- Rõ nõm! Sau này có bao nhiêu tôi cũng sẽ cho mợ hết nên bây giờ mợ phải đối xử với tôi cho tốt vào, hiểu chửa?
Có người cũng chả vờ xoa đầu, rõ ràng cậu kí rất là nhẹ nha vì cậu sợ làm tổn thương m bé bỏng của cậu, vậy mà coi cái mặt mợ kia kìa, như sắp mếu tới nơi, rõ làm màu.
Em lúc nào chả đối tốt với cậu? Có cậu hay trêu ghẹo rồi kí đầu em ý, đã người ta không được sáng dạ rồi, vậy mà cậu còn kí đầu người ta? Nhỡ em ngốc hơn nữa thì sau này trí khôn của con mình phải làm sao đây hả cậu?Liền quan gì?Em là bu chúng nó mà, nên thằng tí hoặc con hĩm sau này sẽ thừa hưởng trí khôn từ em đấy.Ai nói?Em nghe lén các bậc bô lão tán dóc với nhau, họ đều nói thế đấy cậu ạ.Mợ đừng tin, tầm phào cả đấy.Ơ sao mà tầm phào được cậu, các cụ đều là người của thế hệ trước, họ có kinh nghiệm hơn mình cậu ạ.Vậy là mợ không hiểu rồi, thật ra con cái sau này sẽ thừa hưởng trí khôn, vóc dáng từ người thầy nhiều hơn còn về nhan sắc, tính cách thì được thừa hưởng từ bu.Thật hả cậu?Đương nhiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-nha-ho-bui/3621011/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.