- Ở đây lớn nhất là tri huyện rồi nhể?.
Lợn hỏi, bé Mười lập tức gật đầu, đáp.
- Đúng rồi chị ạ.
Hỏi ngu một tí, lớn hơn cả tri huyện là chức quan nào?
- Tuần phủ chị ạ.- Tuần phủ là chức quan như nào?
- Tri huyện đứng đầu một huyện, còn Tuần phủ là người đứng đầu một tỉnh, có quyền bổ nhiệm hoặc là bãi nhiệm các chức quan dưới quyền địa phương mình quản lý.
Lợn búng tay một cái, cười đắc ý.
- Chẳng phải là có cách rồi sao?.
- Ý của chị là.....?
- Không cáo trạng được với tri huyện thì mình lên cáo trạng hẵn với Tuần phủ, Tuần phủ mà giải quyết không xong thì tìm tới Tổng Đốc, lưới trời lồng lộng, chị không tin cái bọn ác bá đó sống nhởn nhơ được như vậy.
- Nhưng mà, tụi mình chỉ là dân đen. Thành công thì không nói, còn nếu thất bại thì e là hậu quả khó lường, chị thì ở thôn khác nên không sợ, chị có thể bỏ trốn bất cứ lúc nào còn tụi em ở đây, còn có thầy bu em nhỏ, nhỡ mà tụi em có mệnh hệ gì chỉ sợ thầy bu sống không nổi.
Thấy bé Mười có vẻ nhụt chí, Lợn vỗ nhẹ vào vai con bé, phân tích rõ ràng, dẫn chứng rành mạch. Nào là nếu cứ để yên mà nhịn nhục như vậy thì bọn chúng sẽ được đà lần tới, nay hại người này mai hại người kia, biết bao nhiêu người vô tội phải chết dưới tay bọn chúng.
Nào là diệt cỏ phải diệt tận gốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-nha-ho-bui/3571159/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.