Nói đi cũng phải nói lại, cậu tuy độc địa, độc mồm nhưng cái tâm cậu tốt, chẳng những thế mà cậu nó còn là một bậc kỳ tài hiếm có khó tìm, nên vì thế mà Niên càng nể phục cậu hơn.
Còn nhớ hai năm trước, thầy của Niên chơi bạc mắc nợ người ta, chủ nợ lại đòi không có tiền trả nên đem Niên ra thế chấp, lúc ấy Niên chỉ là một cậu bé mười tuổi chưa đủ sức chống trả, chủ nợ đã tức khi thấy Niên thì càng giận dữ, toan là sẽ chặt tay chặt chân nếu thầy Niên không hoàn hết nợ nần.
Thầy của nó quanh năm suốt tháng chỉ rượu chè cờ bạc, bu nó bỏ nhà theo trai từ khi nó lọt lòng tới nay, nó phải còng lưng ra làm thuê kiếm tiền để nuôi thầy nó, ấy vậy mà thầy vẫn không thương.
Ngày thầy không rượu thì ăn cơm với chao, ngày thầy có rượu thì cơm chan nước mắt, Niên cũng đã sớm quen rồi, nhưng không mường tượng ra được sẽ có một ngày thầy bỏ lại nó nơi xứ người, mặc kệ sống chết của nó vì bận lo cho bản thân mình đầu tiên.
Trong giây phút tuyệt vọng nhất của cuộc đời, Niên thật sự nghĩ, đời nó đến thế là xong, chỉ mong kiếp sau sẽ được đầu thai vào một gia đình tốt hơn, không cần phải giàu sang phú quý, chỉ cần có tình thương gia đình là đủ, sống chết cũng không bỏ mặc nhau.
Và rồi, cậu xuất hiện. Cuộc đời của Niên như được lật sang trang mới, khi nghe tin Phủ Doãn đã cho binh lính bao vây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-nha-ho-bui/3571157/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.