Cậu Hai gọi anh Ruộng đi ra một căn nhà hoang để nói chuyện, cậu sớm đã nhìn thấu tâm tư của Ruộng từ lâu, cậu không lòng vòng mà vào thẳng vấn đề luôn.
- Mày thương con Mận phải không?.
Ruộng sửng sốt, bình thường anh rất giỏi che giấu cảm xúc. Vậy mà cậu Hai vẫn nhìn ra.
Ruộng thành thật gật đầu.
- Dạ, chẳng dám giấu gì cậu! Tui thương em Mận lâu rồi mà con không dám nói…
- Vì con Mận đang thương người khác. Mày cảm thấy không đủ tự tin, nên chỉ dám hèn mọn trồng cây si.
Đến cả chuyện này cũng không qua mặt được cậu Hai, con người cậu Hai quả thật không hề đơn giản. Không ai có thể nhìn thấu cậu.
Chuyện Ruộng thương Mận lâu lắm rồi, từ ngày đầu tiên Ruộng được phú ông đem về dinh thự họ Bùi, ai cũng chê Ruộng khờ Ruộng ngu nên không muốn nói chuyện tới.
Ruộng cũng đã tính toán đến chuyện sẽ làm bù nhìn cho rồi.
Nhưng Ruộng không ngờ được Mận lại thâm nhập vào thế giới riêng của Ruộng, phá vỡ mọi phòng thủ trước đó, nhớ có một lần Ruộng chăn trâu ngoài đồng rồi bị ngủ quên, con trâu bị xổng ra sau đó phá hoại hết mấy luống rau của phú bà, phú bà biết được thì tá hỏa, bà điên lên vừa đánh vừa phạt không cho Ruộng ăn cơm.
Ruộng nhớ mãi, khi đó trời mưa nặng hạt.
Ruộng nhớ mãi, khi đó bị đánh đến rách da chảy máu nhưng không được phép rơi bất kỳ giọt nước mắt nào.
Ruộng cũng nhớ mãi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-nha-ho-bui/3571134/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.