Đến xã, phú ông phải thuê người kéo xe tới nhà ông xã trưởng, chứ Lợn có biết nhà xã trưởng là ở đâu đâu, phú ông dúi cho Lợn ít tiền kêu Lợn cứ tìm đại quán cóc nào đó mà tấp vô, nhất định phải chờ ông ở chỗ này, đợi khi ông đi rồi, Lợn mới chạy đến một tiệm thuốc đông y, Lợn hay ghé tiệm này mua thuốc cho bu, tiệm thuốc này không lớn không nhỏ nhưng có ông thầy lang bốc thuốc mát tay. Bệnh tình cảm bu Thắm cũng thuyên giảm đôi chút, Lợn không quên đem theo một mẩu thuốc nhỏ của con Mận đưa, ông thầy lang ngửi thử, rồi khẳng định chắc nịch.
- Trong đây có cần sa, rõ ràng không phải thuốc của ta kê.
Lợn gật đầu đồng tình.
- Con cũng ngửi ra mùi cần sa, nhưng muốn thẩm định lại một lần nữa cho chắc.
- Không biết là ai đã kê ra đơn thuốc này, đúng là quân giết người không cần dùng dao mà.
Lợn kĩ lưỡng cất mẩu thuốc vào trong túi quần, dặn thầy lang đừng kể chuyện này ra cho bất kì ai nghe, đoạn, bốc thuốc xong xuôi Lợn bước chân ra khỏi cửa tiệm đã gặp được người quen, thì ra là cô Lựu, con gái của chủ quán nước vối lần trước đây mà, trên tay cô Lựu đang xách cái giỏ đi chợ, bên trong giỏ là con cá chép to tướng, Lựu vừa thấy Lợn từ tiệm thuốc bước ra, đã hỏi thăm.
- Lợn bị ốm hả?
- Không phải, tui bốc thuốc cho bu của tui.
- À thì ra là vậy, làm tui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-nha-ho-bui/3571110/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.