Cậu Hai hậm hực đi lên nhà trên, Lợn vội vội vàng vàng chạy theo giải thích, nhưng mà cậu nào có dễ dụ dỗ như nó tưởng tượng, tối đó cậu giận đến mức không thèm ăn cơm luôn, Lợn có để dành phần cho cậu, cô Lành thì ngược lại, cô chẳng những lên ăn cơm cùng thầy bu và Lợn, đã thế còn ăn một cách rất ngon lành, thầy Kiệt bu Huệ của cô mừng rơi nước mắt, suốt buổi ăn mà cô chỉ toàn gấp đồ ăn cho Lợn không thôi, thầy bu hiểu ý con gái mình nên chỉ biết nhìn nhau rồi cười.
Canh hai, trời sụp tối, cậu Hai lạ chỗ nên không ngủ được cứ lăn qua lăn lại trên chiếc giường tre, đây là lần đầu tiên cậu ngủ mà trống trơn như vậy, bình thường cậu ở dinh thự, dưới lót chiếu trúc thượng hạng, trên thì giăng mùng bốn góc, mền cũng là loại mền to, bây giờ ở đây chỉ có mỗi cái giường tre, một cái gối và một cái chăn rách, cậu không tài nào vào giấc được.
Thằng Lợn thấy vậy mà hay, trải có tấm chiếu rách dưới đất vậy mà nó đã đánh vài giấc khò khò, mà càng nhìn nó ngủ ngon thì cậu càng tức, nhắc lại chuyện ban chiều cậu lại cay quá cay cái thằng này rồi, lúc chiều cậu bẫy được con chim sáo, cậu hí hửng đem về tính khoe cho nó lác mắt, vậy mà nó lại ở nhà tò te tú tí với con gái chủ nhà, nếu cậu không về kịp chắc nó còn dụ dỗ con gái người ta làm thêm chuyện kinh thiên động địa khác nữa, cái thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-nha-ho-bui/3571101/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.