Reng Reng Reng
- Hà Lan? em lại đi đâu rồi? sáng sớm mò mặt ra ngoài làm gì?
Tiếng Minh Duy từ cái điện thoại phát ra, cái giọng chua chát hầm hầm y chan Khánh Dương
- Em đi mua ít đồ thôi
- Mới sinh xong, đồ với chả điếc. Ở đâu tôi đến đón?
- Em về bây giờ, anh chăm Mít đi
- Về cẩn thận
- Có Ánh Nguyệt rồi, anh đừng lo
Hai vợ chồng son ríu ra ríu rít. Cưới nhau 5 năm rồi cứ như mới hôm qua, ngọt ngào thế chứ
- Ánh Nguyệt, tao về đây, ông Duy ổng hối quá
- Tao đưa về
Ánh Nguyệt chạy đến đỡ lấy tay Hà Lan
- Này! đi đâu đấy? ở đây mà đỡ đần với chị Huyền Nguyệt! bất hiếu!
Tiếng ông Vỹ oang oang, Ánh Nguyệt còn thấy tủi thân dùm
- Con về với chồng con! ảnh lo!
- Lo cái gì? có biết Huyền Nguyệt đang ở cửa môn quan không? không thể chờ chị gái sanh xong được à?
Hà Lan rưng rưng nước mắt
- Bác Vỹ à, bác thử nghĩ xem? cô ấy vừa sinh xong, yếu ớt như thế bác bảo ở lại chăm Huyền Nguyệt là chăm làm sao? là chăm thế nào?
Ánh Nguyệt chau mày, thật ghê tởm người đàn ông trước mặt
- Mày lo chuyện bao đồng cái gì? mày dạy hư con tao phải không?
Chú Vỹ chỉ vào mặt Ánh Nguyệt, quát
- Đừng có chỉ vào mặt Ánh Nguyệt!
Khánh Dương lên tiếng, cứ tưởng đi đâu rồi nhưng nãy giờ anh đang ngồi phía sau, nhìn từng hành động thô lỗ của hắn
- Ba..ba còn coi con là con gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-em-khong-hau-cau-nua/401545/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.