- Dâu? Dâu đâu rồi?
Dâu quay phắt người lại, cậu chạy đi tìm mình đến nỗi thở hồng hộc, mồ hôi toát ra như tấm
- Cậu sao thế
- Con này, mang áo vào nhanh. Trời lạnh thế kia mà mang mỗi cái áo hai dây à?
Cậu đôi cái áo khoác len về phía mình rồi đứng khoanh tay chễm chệ lắm
- Hà Lan à, mình phải về rồi. Hôm sau gặp nhé
- Ừ, Ánh Nguyệt ngủ ngon
- Hà Lan cũng vậy, tạm biệt
Dâu lẽo đẽo theo Cậu Hai, cậu to và cao lắm, chắn hết đường của Dâu í
- Cậu không lạnh hả cậu?
- Lạnh chứ
- Thế cậu mang áo vào đi, bà mắng em chết
- Tao không thích
- Đi mà, nha nha nha
Dâu năn nỉ gãy cả lưỡi mà cậu vẫn không xi nhê gì hết trơn
- Cậu Hai! em không hầu cậu nữa
Cậu sững lại một lát rồi quay lại giật lấy cái áo khoác rồi mang vào
- Đấy có phải là ngoan không?
- Ngoan cái gì, vào đây
Cậu vạt áo ra, chỉ chỉ vào. Ôi trời, tim Dâu muốn nổ tung ra khỏi lồng ngực rồi. Sao cậu có thể bảo Dâu..nép vào người cậu để sưởi ấm chứ
- Một..hai..
Dâu lập tức nhảy vào một nửa áo cậu, cậu vẫn đi, Dâu vẫn bước. Thế nhưng trái tim lại không hoà hợp, mắc cái gì mà đập thình thịch hết cả lên như thế. Có thể cảm nhận được hơi thở của cậu phà trên từng sợi tóc của mình. Người cậu ấm và thơm lắm, Dâu chỉ muốn ngửi mãi thôi. Chỉ nghĩ đến thôi là Dâu bước không nổi nữa rồi
Nói là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-em-khong-hau-cau-nua/401508/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.