- Khánh Dương, mình bị ngã xuống hồ đó! Ánh Nguyệt đã đẩy mình, mình biết mình thích bạn là sai nhưng con tim mình không thể làm trái được. Khánh Dương, cô ta quả thực đáng sợ..chỉ vì mình thích bạn mà cô ta..
Huyền Nguyệt đứng bên cạnh Cậu Hai nói giọng ngọt xớt
- Ừ, Ánh Nguyệt thật đáng chết
- Bạn cũng thấy vậy phải không?
- Đáng chết khi đi cứu một người dã tâm độc ác như cô. Cô nhấn Ánh Nguyệt uống nước cả một bụng. Cô coi em ấy là gì? cái phao để cô bâu vào sao? cô có biết em ấy đang sốt cao nằm liệt giường rồi không? Cùng là bạn cùng lớp sao cô lại có thể mưu mô xảo quyệt thế chứ
- Khánh Dương à, do lúc đó Huyền Nguyệt hoảng quá
- Cô cũng nên hoảng ngay bây giờ đi là vừa, tôi không bỏ qua đâu
- Khánh Dương..
Cậu Hai bỏ đi làm Huyền Nguyệt nuối tiếc không thôi. Hà Lan vội vàng chạy đến
- Ánh Nguyệt sao rồi?
- Ngủ rồi
- Mình..mình thấy Huyền Nguyệt đã tự ngã xuống hồ, Ánh Nguyệt đã nhảy xuống cứu
Từng lời thốt ra từ miệng Hà Lan khiến cậu tim gan nóng như lửa đốt. Cô gái của cậu lương thiện như vậy lại gặp một người độc ác đến tận xương tuỷ. Sao em lại có thể nhẫn nhịn như thế?
Bên cái ghế gỗ, Nguyễn Lâm Phong ngồi xuýt xoa bàn tay Huỳnh Huyền Nguyệt
- Huyền Nguyệt có sao không?
- Không sao
- Phong đến trễ, xin lỗi Nguyệt. Ánh Nguyệt thật quá đáng
- Phong trả thù cô ta cho Huyền Nguyệt đi
- Huyền Nguyệt à, Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-em-khong-hau-cau-nua/401506/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.