Không phải là Dâu lười nên mới dậy muộn thế đâu, lúc trước cậu đâu có cưng Dâu như bây giờ, làm mình ỷ lại như con lười í
Mới có 6h sáng thôi mà cả lớp đã tụ tập đông đủ hết cả rồi, Huỳnh Huyền Nguyệt thì tươi lắm, mặt mày hớn ha hớn hởi nói chuyện với mấy bạn "soái ca" cơ. Mấy bạn kêu Dâu lại, đó là phép lịch sự tối thiểu thôi, Dâu chạy đến
- Hoa khôi của lớp đây rồi, Huyền Nguyệt thì xinh vẻ quyến rũ, Ánh Nguyệt thì ngây thơ đáng yêu, ríu ra ríu rít mãi ấy. Tui bỏ phiếu Ánh Nguyệt nha
- Huyền Nguyệt hơn chứ
- Không, Ánh Nguyệt đáng yêu mà
Cả đám bàn tán xôn xao, Dâu đương nhiên là khoái rồi, thích chết đi được ấy. Được khen ai mà không mê. Thế mà đang vui thì bị ai đó tóm được, mặt mày đen kịt. Cậu Hai Dương kéo Dâu ra gốc cây sồi
- Nói chuyện với trai là mặt mày tươi tỉnh liền
- Em đâu có
- Tao thấy mày đứng đó cười cười nói nói suốt đấy
- Huyền Nguyệt còn hơn em nữa kìa mà cậu có nói gì đâu
- Nó khác mày khác
- Thế là cậu thương hoa tiếc ngọc hơn à? hay cậu thấy em dễ bị bắt nạt hơn nên cậu mới vậy
-...
- Cũng đúng thôi, người ta thiên kim tiểu thư xinh đẹp ngút trời. Đi cùng thơm ơi là thơm, sướng ơi là sướng. Còn em, em dơ dơ bẩn bẩn, mặt thì bư ra như cái mâm í, tay chân lóng nga lóng ngóng đâu có được như người ta
Cậu chẳng nói gì bỏ đi lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-em-khong-hau-cau-nua/401503/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.