Trong một căn phòng nọ có ba người đang bàn bạc với nhau
- Mẹ, con sẽ đi học lại
- Con muốn học thì mẹ thuê thầy về dạy riêng, học chung với mấy đứa con gái con có chịu được không?
- Bệnh con cũng đỡ rồi, con muốn đi học
- Con nó bảo phải đấy, nó còn có con Dâu mà. Cho con nó phát triển năng lực đi. Thằng Dương nó còn thông minh hơn thằng Hùng đó chứ
- Được rồi, để mẹ thu xếp cho con với con Dâu lên Hà Nội với anh Hùng
- Đừng nhắc tới Hùng trước mặt con, anh ta nên cảm thấy có lỗi và ân hận
- Chuyện qua rồi, con đừng để trong lòng
- Không bao giờ con quên được, tự hỏi không có Nguyệt, con có sống được không?
Cậu Hai đi ra khỏi phòng để lại ông bà chủ thở dài
8 năm trước
- Dương! Nguyệt cho bánh chưng nè
- Nhà tao đầy, không thèm
- Thế thôi, Nguyệt đem cho anh Hùng
Có ai đó giật phăng cái bánh trên tay Nguyệt
- Dương bảo không thèm mà?
- Không thèm và không ăn khác nhau
...
- Sao Dương đem nhiều tiền thế?
- Anh Hùng sai tao đi mua hộ bánh trên đầu thôn
- Nhà Dương giàu mà, sai người làm đi mua đi
- Ba..Ba tao bắt tao đi, nếu không sẽ đánh tao
- Cho Nguyệt đi cùng nha!
- Ừ
- Mày thấy thằng nhóc đó không?
- Thằng đi cùng con bé cột tóc hai chùm á hả?
- Ừ, nó đem nhiều tiền chưa kìa, đợi đi ngang đường vắng mình bắt nó lại trấn hết tiền nó
- Chốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-em-khong-hau-cau-nua/275015/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.