Trời mập mờ tối, mình loạng choạng xuống gian dưới
- Dâu, em sao đấy?
- Dạ..
- Nhìn là biết Cậu Hai đánh nó rồi
- Em..em làm súp không vừa ý Cậu Hai
Chị Liên khẽ đảo mắt xuống nhìn những mảnh vỡ nằm trên tay Dâu rồi thở dài
- Cậu Hai bị dị ứng bột ngọt, em không biết sao?
- Dạ..
- Sáng mai là em phải dậy sớm, lên kêu Cậu Hai dậy, rửa mặt cho Cậu Hai và bưng đồ ăn sáng cho cậu
Chị vừa nói vừa bôi thuốc mỡ cho mình, ngay cả người dưng còn đối xử tốt hơn cái gọi là "gia đình" nữa. Mình sụt sùi
- Chị tốt với em quá
- Chị hiểu mà, chị là hầu của Cậu Cả. Mấy ngày nay cậu lên huyện chưa về nên mới rảnh
- Cậu Cả ạ?
- Ừ, Cậu Cả hiền lành tốt tính, hơn Cậu Hai 3 tuổi. Bà Cả mất lâu rồi, do bạo bệnh đó! Cậu Hai và Cậu Cả có quan hệ không tốt cho lắm
- Dạ!
- Em xem thế nào mà luyện nấu nướng, Cậu Hai rất khó tính, chỉ một chút không vừa miệng thì cả ngày hôm đó em nhịn đói
-...
- Tối nay em ngủ trên giường đi
- Dạ không chị, em ngủ nền đất quen rồi
- Vậy em trải chiếu nằm đây nhé
- Dạ!
Không gian yên ắng, mình chìm dần vào giấc ngủ. Trong cơn mơ màng, mình thấy một hình bóng cao lớn khẽ nhấc tay mình lên nhìn nhìn rồi lấy đâu ra cái chăn bông đắp cho Dâu. Nhìn người kia đi xa dần rồi khuất vào bóng tối. Mình khẽ dụi mắt
- Ai thế nhỉ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-em-khong-hau-cau-nua/275009/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.