Cứ tưởng xong chuyện, lại nghe giọng Út Mỹ nói: " Con Mén chạy dô lấy ghế ra cho bà cho mợ với cho tao ngồi. Nhanh."
Con Mén nghe chưa hiểu Cô út định làm gì, nó hỏi lại: " Dạ cô, đem ghế ra ngoài sân hả cô?"
Út Mỹ liếc nó một cái, rồi gật đầu. Một phút là thấy con Mén tay xách nách mang đem ghế đặt ngay ngắn trên sân.
Bà Hoa không hiểu hỏi: " Con làm gì vậy Mỹ?"
Út Mỹ nhẹ giọng nói: " Má với chị hai ngồi đi, rồi biết."
Sao nghe Cô út nói mà ai cũng lạnh sống lưng hết chơn hết chọi!
Ngồi ngay ngắn rồi, cô lớn tiếng nói: " Lúc nãy ai có mặt ngoài sân bước ra đây."
Một hàng người làm bước ra trước mặt cô, tất cả điều là trai tráng, gái thì trẻ măng.
Cô bực dọc nói lớn: " Các anh các chị điều là thanh niên, trai trẻ gái cũng trẻ. Nhà tôi lúc thuê các người đều có nói là ngoài công việc bình thường hằng ngày các người làm ra thì còn một việc nữa đó là phải bảo vệ chủ. Đúng không mấy anh chị? "
Đám người làm đều gật đầu, cô lại nói tiếp:"Vậy cho tôi hỏi các anh chị đã làm tròn trách nhiệm chưa? Khi nãy tôi không về kịp các người định để cho Mợ hai bị người ta đánh luôn các người mới chịu phải không? Người ta xô cỡ đó mà mấy người im re vậy? Để cho người ta nhào vô nhà muốn làm gì thì làm hả? Tôi nói đây là lần cuối trách nhiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-anh-gia-roi/2678294/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.