Bữa nay từ sáng sớm đã thấy đám tôi tớ chạy tới chạy lui nhốn nháo hết cả lên, con Bưởi hình như mới đi chợ về. Nó vừa lặt rau vừa nói chuyện rôm rả, còn con Mén thì chỉ chỉ cho đám người làm lau dọn sạch sẽ.
Sáng sớm Út Mỹ còn chưa tỉnh ngủ mà đã nghe tiếng nói chuyện rôm rả dưới lầu rồi, cô vừa đi xuống lầu vừa ngáp. Vừa xuống thì thấy ai nấy cũng đều bận rộn lau dọn, một tóp thì soạn đồ nấu ăn.
Hơi nhíu mày, cô hỏi: " Làm cái gì vậy Mén? "
Con Mén nghe tiếng Cô út nhà nó thì cười hề hề, chạy lại gần cô nói: " Dạ em đang cùng mọi người lau dọn với soạn nấu đồ ăn để mà xíu nữa còn đón tiếp khách quý đó cô."
Út Mỹ hơi khó hiểu hỏi: " Khách quý? nhà mình có khách sao cô không biết? "
Con Mén vừa lau nhà vừa nói: " Chắc là ông bà quên nói với cô á, chứ đám người làm bọn em ai cũng biết hết á, ông bà chủ còn căn dặn kĩ là dọn dẹp nhà cửa cho đường hoàng để đón khách quý á cô."
Út Mỹ nghe sao mà cứ thấy vô lí dễ sợ: " Vậy khách quý là ai mày biết không Mén? "
Con Mén cười hề hề, nó chọc chọc eo cô rồi nói: " Em biết nhe cô, người này không ai khác chính là cậu Hai Thành đó đa."
Út Mỹ hơi hoang mang lặp lại: " Hai Thành? "
Con Mén cười xấu xa nói: " Dạ đúng chính xác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-anh-gia-roi/2678288/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.