Sau khi dìu Út Mỹ lên phòng là con Mén nó ở trển luôn tới khuya mới chịu đi xuống tắm rửa đi ngủ. Không biết làm cái chi mà kể từ hôm bị con mèo nó dọa cho tới giờ là thấy Út Mỹ ít khi đi xuống sân hẳn luôn, còn con Mén thì nó cũng đeo theo cô Út nhà nó ở trên phòng luôn ấy chứ.
Kể từ bữa đó tới nay cũng đã một tuần trôi qua, hôm nay bên nhà Đại gia Lê Nhân có giỗ nên cả nhà cô được mời sang chơi. Sáng ra ông Nghĩa với bà Hoa đã sang nhà ông Nhân sớm rồi, ba với má cô qua thắp nén nhang rồi cũng có việc phải đi, vì có công chuyện mần ăn gấp nên ông Nghĩa với bà Hoa đi trước, trước khi đi còn lên phòng dặn dò Út Mỹ phải tranh thủ qua bên nhà ở bển sớm.
Sáng sớm con Mén nó đã than trời than đất là nó đau bụng tiêu chảy cả đêm nên thành ra bữa nay đi giỗ nhà Đại gia Lê Nhân nó không đi cùng Út Mỹ được. Cô có xuống phòng thăm nó, nhìn nó ôm bụng mà thấy thương…cô đi ra dặn dì Bảy đi mua thuốc cho con Mén nó uống.
Trong nhà ai cũng bận hết chỉ còn con Bưởi với con Sen là rảnh hà, Út Mỹ nhìn nhìn hai đứa nó nói: " Con Bưởi với con Sen đứa nào rảnh thì đi với cô qua nhà chú Nhân ăn giỗ."
Con Bưởi với con Sen bốn mắt nhìn nhau, nhìn mặt đứa nào cũng muốn đi hết chơn…Cô ngồi đợi hai đứa nó trả lời, con Bưởi nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-anh-gia-roi/2678279/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.